Thẳng thắn mà nói thì thật ra Kiều Đăng Chí cũng không biết chắc chắn câu trả lời cho câu hỏi của Phương Diệp Tâm.
Bởi dù sao anh cũng chưa từng gặp ai muốn tự sát bằng cơ thể của mình, cũng chưa từng nghĩ tới việc dùng cơ thể của người khác để làm gì. Hầu hết những lần tráo đổi đều không xảy ra sự cố nên đương nhiên anh cũng không rõ nếu một trong hai người đột nhiên bị đâm trong lúc tráo đổi thì sẽ thế nào.
Cảnh tượng trong ác mộng của anh có lẽ là chi tiết duy nhất có thể tham khảo, khi hung thủ trong thân xác anh ngậm USB thản nhiên tự cắt cổ... Nhưng sau đó thế nào thì sao anh biết được.
“Chắc, chắc là... Không sao hết.” Ở đầu dây bên này, Kiều Đăng Chí do dự trả lời: “Chắc là thương tổn vật lý thì chỉ ảnh hưởng đến cơ thể thôi, còn tôi cùng lắm là thấy sợ hãi...”
“Thật chứ?” Giọng nói mang ý nghi hoặc của Phương Diệp Tâm phát ra từ bên kia điện thoại. Có lẽ là do giọng điệu chần chừ của Kiều Đăng Chí đã khiến cô càng thêm lo lắng về tình hình này.
“À, lúc nãy cô nói gì vậy?” Kiều Đăng Chí nhân cơ hội hỏi, anh liếc nhìn phòng bếp sau lưng rồi nói với giọng hối lỗi: “Tôi vừa đi ra từ phòng bếp nên hình như không nghe thấy phần quan trọng nhất.”
“Hả? À, không có gì đâu.” Lần này Phương Diệp Tâm trả lời rất nhanh, giọng điệu vô cùng chắc chắn: “Không phải chuyện gì lớn, chỉ là sơ lược ý tưởng của tôi mà thôi...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play