Thực ra loại USB bán công khai trên thị trường này có hai loại màu: Một loại có cánh màu trắng pha đen, một loại có cánh màu đen pha trắng. Bởi vì thích nên Phương Diệp Tâm đã mua sưu tầm cả hai kiều dáng.
Đương nhiên, cái cô thích nhất vẫn là cái được cô dùng làm móc khóa. Đây là vật lưu niệm trong một sự kiện mà cô được mời tham gia, màu sắc được tô thủ công với nhiều mảng màu khác nhau. Phần cánh thoáng như màu cam, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện dải màu được tạo hiệu ứng chuyển đổi rất tinh tế trông giống hệt ngọn lửa.
Do cô lại giở chứng “quên phân ly” hai lần trong lúc tìm USB nên các cô đã tốn nhiều thời gian hơn so với dự tính. Khi quay về căn hộ 1001, các cô phát hiện quả nhiên phòng khách đã sạch sẽ hơn hẳn. Ngay cả mấy tờ giấy nháp bị Phương Diệp Tâm ném đại trên bàn cũng được xếp gọn và kẹp ngay ngắn.
Cho dù là có Lâm Thương Thương hỗ trợ thì tốc độ này vẫn rất đáng kinh ngạc. Nghĩ vậy mới thấy hình như việc Kiều Đăng Chí vừa căng thẳng, âu lo vừa tiện tay dọn dẹp phòng khách nhà cô cũng không đáng ngạc nhiên cho lắm.
Khi cô bước vào, tiếng máy giặt hoạt động vẫn còn đang vang, âm thanh cãi vã giữa Kiều Đăng Chí và Lâm Thương Thương phát ra từ phòng bếp mà chẳng rõ là cãi chuyện gì. Phương Diệp Tâm gọi cả hai người họ ra và cho Kiều Đăng Chí xem hai chiếc USB có màu sắc thông thường. Kết quả là không cái nào có màu sắc tương ứng với chiếc USB trong mơ của anh.
“Chắc chưa? Vậy ngoại trừ khả năng là hàng tự làm thì chỉ có thể là loại có màu sắc đặc biệt không được bán trên thị trường thôi.” Phương Diệp Tâm nói rồi không nhịn được mà ngáp một cái, “Tôi... Ừm, ngày mai hỏi tiếp nhé, bây giờ muộn quá rồi...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT