Diệp Phù không nói gì, sau khi nhìn thấy sự khốn khổ của mấy đứa trẻ nghịch ngợm, thấy thuốc đã có tác dụng, có lẽ sắp bị tiêu chảy, cô nhanh chóng bế đứa nhỏ và Khương Nhũng rời khỏi chỗ rẽ.
Đến một không gian rộng rãi, Diệp Phù đặt đứa trẻ xuống, cho nó uống thuốc đặc trị với một ít nước.
"Khương Nhũng, em thấy thằng bé có chút quen mắt, hình như em đã từng gặp thằng bé rồi."
Khương Nhũng cũng nhìn chằm chằm đứa trẻ trên mặt đất, anh có thể nhớ được mùi hương đặc biệt của một người, cho dù đã nhiều năm trôi qua, chỉ cần anh ngửi được mùi đặc biệt của đối phương là có thể nhận ra người đó ngay.
"Thằng bé rất giống đứa trẻ mà Lâm Tư Nhiên và Dư Hướng nhận nuôi."
Diệp Phù rất khiếp sợ: "Ý anh là An An sao?"
"Đúng vậy, mùi hương có chút giống, nhưng anh không chắc chắn 100%. Dù sao, sau bảy tám năm, trẻ sơ sinh trở thành trẻ con, mùi trên người sẽ thay đổi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT