Tề Viễn mở ba lô ra, ngoài hai bộ quần áo rách rưới cũng chỉ có một túi bột đen khoảng ba cân.
May là Diệp Phù thông minh, cho họ chút đồ che giấu mắt người khác.
Sau khi người đàn ông kiểm tra xong, nhếch môi chán ghét, cũng không có ý định yêu cầu bọn họ giao ra, Tề Viễn thầm thở phào nhẹ nhõm, có thể đánh vào nội bộ của địch, anh ấy và Đường Nghĩa Tranh cũng may mắn.
Cũng không biết Diệp Phù và Khương Nhũng thế nào, mí mắt anh ấy giật mấy lần, luôn cảm thấy có chút bất an. ...
Đi được nửa vòng, Diệp Phù và Khương Nhũng dự định quay lại đường cũ đi tìm Tề Viễn bọn họ, tình trạng của đứa trẻ không được tốt lắm, hôm nay họ mới đến trại tị nạn cũng không vội, tìm cả một đường, lại không thấy tung tích của hai người, Diệp Phù nhíu mày.
"Chẳng lẽ hai người xảy ra chuyện sao?"
Khương Nhũng lắc đầu: "Chắc là không, em nhìn bên kia." Khương Nhũng cõng đứa bé đi đến trước một cây cột điện, trên đó có vẽ ngôi sao năm cánh bằng bút đỏ, ngôi sao năm cánh tượng trưng cho an toàn và khám phá những tình huống mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play