Giang Tinh Tinh vẫn nói những tin đồn cho Giang Cảnh Xuyên, không vì chuyện gì khác, nếu cô đã bắt đầu đề tài này thì đương nhiên cô phải nói cho rõ ràng nhưng cô cũng có chút tâm tư của mình, phản ứng này của anh trai đủ để chứng minh anh không có quan hệ gì với Hoàng Vũ Vi.
Sau khi cúp điện thoại, Giang Cảnh Xuyên nhớ tới khuôn mặt của Tô Yên, nghĩ lại chuyện xảy ra vào đêm hôm đó, rốt cuộc trong lòng vẫn còn để ý, tin đồn liên quan đến Giang Cảnh Xuyên và vợ được chia ra hai luồng đối lập, một bên thì nói tình cảm giữa Giang Cảnh Xuyên và vợ vô cùng sâu đậm cho nên không một chút rung động với cám dỗ, một bên khác thì nói Giang Cảnh Xuyên không có tình cảm gì với vợ, nếu không thì sao đến giờ vẫn không công khai cô với bên ngoài?
Chỉ có người thực sự quen thuộc Giang Cảnh Xuyên mới biết, thật ra anh không có hứng thú với phụ nữ, à, đương nhiên anh càng không có hứng thú với đàn ông, trước khi kết hôn với Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên cũng từng được bạn bè giới thiệu bạn gái nhưng chỉ có anh mới biết, anh hoàn toàn không có chút hứng thú nào với vấn đề này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên thực tế, theo Giang Cảnh Xuyên làm việc gì cũng hứng thú hơn yêu đương, đặc biệt là công việc.
Giang Cảnh Xuyên mặc dù không được xem là người tốt, cũng chưa từng trải qua mối tình sâu đậm gì nhưng anh vẫn cảm thấy mình nên có trách nhiệm với Tô Yên, mặc dù không thích cô nhưng anh cũng không có ý định chán ghét cô, hơn nữa cũng có mấy người đẹp hơn Tô Yên mà, nếu anh thật sự có hứng thú đến phụ nữ thì trực tiếp chọn Tô Yên là được rồi, cần gì chọn người không bằng cô?
Sau khi trải qua chuyện đêm qua, Tô Yên lại chủ động lấy lòng anh, Giang Cảnh Xuyên phát hiện mình không hề bài xích, anh nghĩ rằng, nếu chuyện đã xảy ra, cô cũng đã như thế thì anh nhất định sẽ đối xử tốt với cô hơn nữa.
Ngón tay thon dài của Giang Cảnh Xuyên thuần thục xoay bút, trong đầu suy nghĩ xem lúc trở về có nên giải thích cho cô chút không.
Nhưng anh không có ý định nhiều lời, tránh cho Tô Yên cho rằng anh rất để ý đến cô.
Tô Yên để ý chuyện này không? Không có.
Sau khi về đến nhà cô đã hoàn toàn quên việc này, cô phải cảm ơn những kỹ năng đã được tu luyện trong hậu cung, ít nhất cô cũng không thấy lạ với những tình huống giống vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Yên nhìn sợi dây chuyền, biết cô dùng tiền Giang Cảnh Xuyên để mua nó, đương nhiên trong lòng cũng không có chút ngại ngùng nào, chẳng qua vẻ mặt bên ngoài vẫn phải thể hiện cho đến nơi đến chốn, nghĩ nghĩ, cô xuống lầu đi vào phòng bếp, lúc trước ở trong cung cô cũng vậy, có đôi khi Hoàng Thượng tức giận, cô đều sẽ xuống bếp làm chút thức ăn hoặc nấu chút cháo nhưng mà bây giờ cô lại không biết sử dụng những dụng cụ trong bếp, lúc này Tô Yên ngơ ngác đứng ở trong phòng bếp.
Dì Vương từ bên ngoài đi vào thấy Tô Yên đứng ở cửa thì hỏi: "Phu nhân, cô đói bụng sao?"
Tô Yên lắc lắc đầu, phiền não nói: "Tôi muốn nấu chút đồ ăn cho anh ấy nhưng lại phát hiện mình không biết làm."
Dì Vương lập tức hiểu ý cô, bà chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ yên tâm không thôi, phu nhân chưa thông suốt cũng không sao, bây giờ vừa hiểu ra thật đúng là thông minh, dì Vương đứng một bên trợ giúp Tô Yên cười nói: "Tiên sinh thích nhất là cháo trắng có rắc đường trắng ở trên, phu nhân, cô đi vo gạo rồi tôi tới dạy cô làm."
Có người giúp mình Tô Yên cầu còn không được, cô vẫn biết vo gạo, rửa tay xong thì đứng ở trước bồn rửa vo gạo, dì Vương liếc qua tay cô, vui mừng nói: "Đôi tay này của phu nhân đẹp quá, nếu thỉnh thoảng xuống bếp còn được chứ thường xuyên xuống bếp thì tiên sinh cũng đau lòng mất."
Tô Yên không đáp chỉ cười cười.
Đó là đương nhiên rồi, cô rất thương đôi tay này, nếu mỗi ngày đều xuống bếp thì chắc chắn cô sẽ vung tay rời đi.
Tô Yên nhớ còn chuyện quan trọng phải làm liền giả bộ lơ đãng hỏi: "Công việc anh ấy rất bận sao?"
Trước tiên phải tìm hiểu từ dì Vương đã.
Dì Vương: "Đúng vậy, Giang thị lớn như thế, từ mấy năm trước tiên sinh tiếp quản công ty tôi chưa từng thấy ngài ấy có thời gian rảnh."
Tim Tô Yên đập nhanh hơn, từ trong miệng của dì Vương có được hai thông tin có ích.
Thứ nhất, sản nghiệp của Giang gia rất lớn, thứ hai, bây giờ sản nghiệp này đang trực tiếp nằm trong tay Giang Cảnh Xuyên.
"Vậy bình thường mấy bữa tiệc anh ấy tham gia cũng rất quan trọng sao?"
Dì Vương cho là Tô Yên vẫn còn đang để ý chuyện này nhưng bà thấy đây là chuyện tốt nên nói ngay: "Đương nhiên rất quan trọng, đều là quan to chức lớn trong thành phố A, phu nhân, có một vài trường hợp tiên sinh có thể không cần đi, dù sao cũng không ai dám nói gì, nhưng có những lúc không thể không đi, ai cũng biết tiên sinh đã lấy vợ, nếu phu nhân mà không đi người ngoài đương nhiên sẽ khua môi múa mép."
Trước kia không phải dì Vương không muốn nói những lời này, chẳng qua khi đó Tô Yên rất lạnh nhạt, với ai cũng đều hờ hững thờ ơ, bà cũng không muốn rước xui xẻo vào người, bây giờ thấy thái độ Tô Yên dịu dàng hơn đương nhiên bà phải nhân cơ hội này nói thêm mấy câu. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tô Yên vẫn nghe lời dì Vương nói, cô không quen cuộc sống này, dì Vương nói những chuyện này nhiều hơn thì sẽ trợ giúp cô hiểu rõ hoàn cảnh này hơn.
Cháo trắng rất dễ làm, Tô Yên ghi lại trình tự, cô cảm thấy thật ra dụng cụ trong phòng bếp này còn rất thuận tiện, cô nhìn một lần đã nhớ.
Lúc Giang Cảnh Xuyên trở lại, Tô Yên đang ngồi ở trên xích đu trên mặt cỏ đọc sách, trong này chữ đơn giản hơn nhiều, kỳ quái là phần lớn cô đều biết, ngay từ đầu nhìn còn không quen bây giờ cũng đã thích ứng được rồi.
Cô muốn nhanh chóng hiểu rõ nơi này nhưng lại không dám tùy tiện hỏi người khác, chỉ có thể xem nhiều phim và đọc nhiều sách hơn.
Giang Cảnh Xuyên đi vào phòng khách, quản gia ra đón, anh liếc qua ở trong phòng khách, làm bộ lơ đãng hỏi: "Phu nhân đâu?"
Quản gia hơi sững sốt, đáp: "Phu nhân ở sân cỏ phía sau ạ."
"Ừ." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu đáp một tiếng, vừa cởi nút cài ống tay áo, vừa thấp giọng nói: "Tôi có chuyện muốn tìm cô ấy."
Tô Yên ngồi ở trên xích đu, trên đùi đặt một quyển sách, cô vươn tay ra vén một lọn tóc ra sau tai, dường như nhận ra được tầm mắt của ai đó, cô ngẩng đầu lên, đúng lúc chạm vào ánh mắt Giang Cảnh Xuyên.
Tuy nói Giang Cảnh Xuyên không quá hứng thú với chuyện tình cảm nhưng trước khi kết hôn lần đầu tiên gặp Tô Yên, trong lòng vẫn có hư vinh thuộc về phái nam, cô thật sự rất đẹp, cũng có lẽ vì điều này, dưới áp lực của ông bà nội nên anh mới không từ chối.
Tô Yên rất nhanh đã phản ứng kịp, cô vội vàng đứng dậy, gấp sách lại đặt ở một bên, nhẹ nhàng cười nghênh đón, "Anh về rồi sao? Thật sớm."
Thật ra thì Giang Cảnh Xuyên vẫn chưa quen với Tô Yên như vậy, anh đã quen hai người xem nhau như người xa lạ rồi, vừa nghĩ tới đêm qua họ đã phát sinh quan hệ, anh hơi khó chịu cũng không thể cười được, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, nói: "Ừ."
Anh muốn tùy tiện giải thích mình không có quan hệ gì với Hoàng Vũ Vi nhưng lời vừa đến khóe miệng thì không thể nói ra được, nhìn đôi mắt cười của Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên cảm thấy nói điều này thật vô nghĩa. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Dù sao anh cũng không có gì với Hoàng Vũ Vi, cây ngay không sợ chết đứng, nếu lúc này mà giải thích sẽ lộ rõ mình rất để ý chuyện này vậy.
Trong lòng Tô Yên cũng như đang đánh trống, ôm đùi cũng cần chọn người mà ôm, có người thích kiểu này, có người thích kiểu kia, trước kia ở trong cung, cô bởi vì hiểu rõ Hoàng Thượng và Thái Hậu nên được bọn họ yêu thích, cho nên mới vững chắc ôm đùi được, bây giờ cô không hiểu gì về Giang Cảnh Xuyên, nếu có tiếp xúc gì thì chính là vào đêm qua.
Nhưng đêm qua bọn họ cũng chỉ tiếp xúc tay chân, chưa có hiểu biết gì cả.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng Tô Yên vẫn thuận thế kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên trước, cười nói: "Vậy thì tốt quá, hôm nay có thể ăn cơm chung rồi."
Cô mặc kệ, mặc kệ trước đó quan hệ giữa nguyên thân và Giang Cảnh Xuyên như thế nào, bây giờ cô còn chưa quen thuộc tất cả ở nơi đây, vẫn nên duy trì mối quan hệ tốt với Giang Cảnh Xuyên.
Động tác này của Tô Yên khiến trong lòng Giang Cảnh Xuyên chấn động, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, thật ra anh vẫn chưa quen tiếp xúc thân mật như vậy, tuy đêm qua đã làm chuyện thân mật hơn nhưng khi đó anh cũng không tỉnh táo, chẳng qua anh không muốn biểu hiện vẻ lúng túng, ít nhất không thể để cho Tô Yên nhìn ra.
Khi Tô Yên kéo Giang Cảnh Xuyên xuất hiện ở trong phòng khách, mọi người ở đây đều kinh ngạc, ai ai mà không biết phu nhân không hợp với tiên sinh, đột nhiên ân ái như vậy, mọi người cũng không kịp tránh mà ăn thức ăn cho chó.
Ở đây quản gia và dì Vương là vui vẻ nhất, cảm thấy quan hệ của hai vợ chồng cuối cùng cũng có tiến triển rồi.
Đúng lúc này đồ ăn đã chuẩn bị xong, Tô Yên yên lặng nhìn dì Vương, dì Vương giật mình, ngầm hiểu, bà vội vàng tiến lên vui mừng nói: "Tiên sinh hôm nay ăn cháo không?"
Giang Cảnh Xuyên nhẹ gật đầu.
Tô Yên đứng dậy vào phòng bếp tự mình bưng ra một bát cháo trắng đặt ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên, cô cũng không nói chuyện mà chỉ cười cười với Giang Cảnh Xuyên.
Giang Cảnh Xuyên cảm thấy nghi ngờ nhưng cũng không nói dì, dù sao hành động của cô ngày hôm nay cũng vượt qua phạm vi hiểu biết của anh về cô.
Dì Vương múc canh cho Tô Yên, làm bộ lơ đãng nói: "Cháo này là phu nhân tự mình nấu đấy ạ."
Giang Cảnh Xuyên vừa uống một ngụm cháo, anh không dám tin ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên ngồi đối diện, trong tức khắc cũng không biết có nên tiếp tục điềm nhiên như không có chuyện gì mà ăn cháo không, anh cảm thấy hơi khó xử, nếu bây giờ không có ai anh còn có thể tự do trò chuyện đôi câu với Tô Yên, bây giờ có quản gia có người giúp việc còn có dì Vương ở đây, anh muốn cũng không thể nói ra lời. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tô Yên biết vì sao lúc này Giang Cảnh Xuyên yên lặng không nói, đúng như cô đoán, quan hệ giữa nguyên thân và anh cũng không tốt, không tốt đến cả kết hôn hơn nửa năm rồi mà lại không động phòng, cho nên anh rất không quen gần gũi với vợ huống chi cô lại lấy lòng như vậy.
Hiện tại dì Vương nói những lời này đơn giản muốn cho Giang Cảnh Xuyên biết cô làm những việc này nhưng nếu bây giờ Giang Cảnh Xuyên không có phản ứng gì thì người lúng túng chính là Tô Yên, nghĩ tới đây, Tô Yên nhìn Giang Cảnh Xuyên giảo hoạt cười: "Công việc của anh ấy bận rộn, tôi nấu cháo cho anh ấy cũng là việc nên làm."
Giang Cảnh Xuyên nghe Tô Yên nói như vậy, trên mặt cũng có chút ý cười.