Đường vừa mới lên đèn, thành phố vốn đang vào lúc náo nhiệt nhất, những người đi làm đều thư giãn trở về nhà, cuộc sống về đêm vừa mới bắt đầu, Tô Yên đã sớm tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, dì chăm sóc cô đã không còn thấy lạ với những chuyện này, trong lòng còn có chút vui mừng, phu nhân trước giờ làm việc và nghỉ ngơi luôn không theo quy luật, mỗi ngày đều gần đến rạng sáng mới ngủ, tinh thần cũng không tốt lắm, hai ngày nay sắc mặt xem ra trông hồng hào hơn nhiều.
Đưa mắt nhìn dì xuống lầu, lúc này Tô Yên mới trở tay đóng cửa lại, đứng ở cửa tắt đèn rồi lại bật đèn trong phòng, trên mặt tràn đầy tò mò cùng hưng phấn.
Lúc cô nhìn về phía giường lớn trong phòng ngủ, cong môi cười cười, xác định bốn phía không có ai liền chạy chậm tới nhào lên trên giường, cảm nhận sự mềm mại dưới người, cô trở mình, nhìn đèn chùm pha lê đẹp đẽ treo trên trần nhà, không khỏi thấp giọng thở dài: "Tuy có chút cổ quái, nhưng mình vẫn thích."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vốn còn tưởng rằng đèn lồng trong cung của mình đã đủ sáng rồi, không ngờ trong căn nhà này ngọn đèn nào cũng sáng hơn đèn lồng nhiều, Tô Yên ngửi mùi thơm thoang thoảng ở trên chăn, nhớ tới chuyện trong cung, trong lòng lại có chút phiền muộn.
Mắt thấy đã sắp dưới một người, trên vạn người rồi nhưng vào giờ phút quan trọng kia lại xảy ra biến cố, mũ phượng long bào đo may cho cô xem ra cũng vô dụng. Lần này lật thuyền trong mương, cô nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra người có bản lĩnh đó là ai, nhưng trong lòng Tô Yên cũng đã dần thả lỏng, Hoàng Thượng rất tốt với cô nhưng cô biết, hắn cũng đã bắt đầu hy vọng tình yêu đến từ hai phía, mà cô lại không muốn đáp lại.
Từ khi cô tỉnh lại cho đến bây giờ cũng đã sắp được một tuần, điều nên hiểu cũng đã hiểu, không biết đây là mượn xác hoàn hồn hay là trang sinh mộng điệp*, dù sao thì chắc chắn bây giờ cô đã hoàn toàn biến thành một người khác, thậm chí cô cũng không còn ở thời đại kia nữa.
*Trang sinh mộng điệp: Nói về giấc mơ biến thành bướm của Trang Tử. Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm hay là bướm mộng thấy hóa Chu.
Điều khiến cô thắc mắc là khuôn mặt và tên của cơ thể này lại giống cô như đúc, trong đó có mối liên hệ gì cô vẫn chưa nghĩ ra nhưng giờ cô không rảnh quan tâm vấn đề này, trước hết phải nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh bây giờ mới đúng.
Tô Yên là người thắng trong cuộc tranh đấu hậu cung, tư chất tâm lý cùng năng lực phân tích của cô đều là hạng nhất, đối mặt với những chuyện như vậy cô cũng không quá bối rối.
Cô đếm ngón tay tính tính những tin tức quan sát được mấy ngày nay, coi như cũng có thu hoạch, ở thời đại này cô đã kết hôn, chỉ là người chồng tiện nghi kia của cô vẫn còn chưa lộ mặt, từ phần trang trí căn nhà còn có thức ăn mấy ngày nay xem ra người cô gả không phú thì quý.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều này khiến Tô Yên vô cùng hài lòng, chí ít không lo cái ăn cái mặc.
Người khác thì đi một bước nhìn một bước, Tô Yên thì lại nhìn một bước, đợi xác định con đường này đủ bằng phẳng mới bước một bước.
Hôm nay Giang Cảnh Xuyên vừa xuống máy bay liền trực tiếp đến một bữa tiệc nhỏ, uống đến say mèm, được trợ lý đỡ lên ngồi ở ghế sau.
Trợ lý Tôn Nham Bình nhỏ giọng hỏi: “Giang tổng, đến chung cư ở Thành Bắc hay sao ạ?"
Chuyện này hắn còn chưa dám trực tiếp quyết định thay ông chủ.
Hai mắt Giang Cảnh Xuyên nhắm chặt, cũng không biết có nghe thấy Tôn Nham Bình nói chuyện không, một câu cũng không nói.
Tôn Nham Bình khẽ cắn môi nói với tài xế: "Đi đến biệt thự Hi Sơn, lái xe chậm chút."
Hắn cảm thấy cái nghề trợ lý này cũng phải lo lắng đề phòng, nhất là vào những chuyện như thế này, vô cùng khó khăn, mặc dù Giang tổng đã kết hôn nhưng ai mà không biết tình cảm giữa anh và Giang phu nhân cũng không mặn nồng, nếu không thì nữ minh tinh thanh thuần kia làm sao dám tuyên bố với bên ngoài mình là bạn của Giang Cảnh Xuyên?
Làm trợ lý của Giang Cảnh Xuyên thì Tôn Nham Bình cũng không rõ, đời tư của Giang Cảnh Xuyên vô cùng sạch sẽ đứng đắn, nói là trung thành với vợ thì cũng không phải, dù sao anh cũng không nóng không lạnh với Giang phu nhân, nhìn giống là người xa lạ hơn là vợ chồng. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tô Yên đang ngủ say thì bị đánh thức, cô mắt lim dim buồn ngủ nhìn dì Vương, vô cùng không vui.
Dì Vương thấy Tô Yên như trẻ con liền buồn cười nhưng nghĩ còn việc quan trọng, không khỏi kích động nói: "Phu nhân, tiên sinh đã về, cô nhanh dậy chăm sóc tiên sinh!" Nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: "Phu nhân, cô đừng trách tôi lắm miệng, trong Giang gia này vẫn do tiên sinh quyết định, cô vẫn nên... "
Tô Yên đã hoàn toàn tỉnh táo, cô nghĩ ý của dì Vương có lẽ là muốn cô nịnh bợ lấy lòng ông chồng tiện nghi kia của cô.
Mà chuyện này cho dù bà không nói thì cô cũng sẽ làm.
Đối với Tô Yên mà nói ôm đùi không khó, trước kia cô ôm đùi Hoàng Thượng cùng Thái Hậu nên trong cung như cá gặp nước, rất tiêu sái, bây giờ tuy đã biến thành một người khác nhưng gặp nghề cũ thì chỉ là chuyện trong một giây.
Việc khác thì có lẽ cô không thông thạo chứ ôm đùi lại là sở trường của cô đấy.
Đứng dậy, Tô Yên phủ thêm áo choàng ngủ, đi theo dì Vương đang vui mừng xuống lầu.
Vừa xuống lầu liền thấy có mấy người đứng trong phòng khách, cô nhận ra quản gia, nhìn theo ánh mắt khẩn trương của quản gia, Tô Yên lập tức đoán ra được người uống say đó chính là ông chồng nhà mình, sau khi nhận rõ tình hình, Tô Yên lập tức nghênh đón đỡ lấy cánh tay Giang Cảnh Xuyên, dịu dàng hỏi làm cho những người ở đây đều ngơ ngẩn, "Anh không sao chứ? Sao vậy?"
Tôn Nham Bình đã gặp Tô Yên nhiều lần nhưng mỗi lần gặp cô đều phản ứng chậm mất nửa nhịp, về đến nhà sau mỗi lần gặp cô đều luôn gật gù đắc ý cảm khái, Giang phu nhân cũng đẹp quá mà sao Giang tiên sinh một chút phản ứng cũng không có chứ? Thậm chí còn nghĩ xấu suy đoán phương diện kia rốt cuộc Giang Cảnh Xuyên có được không.
Mấy lần trước có kinh diễm thế nào cũng không bằng chấn kinh lần này.
Ở trong ấn tượng của hắn, Giang phu nhân cũng rất lạnh lùng với Giang tiên sinh, giữa hai người này còn lạnh lùng hơn với người lạ, bây giờ giọng điệu quan tâm của Giang phu nhân cũng không phải lừa người, chẳng lẽ trước kia có hiểu lầm gì sao? Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Sau cơn sửng sốt, sự chú ý của quản gia và dì Vương lại đặt trên người Giang Cảnh Xuyên.
Cuối cùng, quản gia giúp Tô Yên đỡ Giang Cảnh Xuyên đến phòng ngủ, Tô Yên đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng, cô cười nói với quản gia: "Chú đi xuống trước đi, ở đây có tôi là được rồi."
Quản gia ngẩn ra, còn tưởng rằng tai mình có vấn đề, nhưng cũng chịu đựng không nói gì thêm, cẩn thận bước ra khỏi phòng ngủ giống như đạp lên vòng càn khôn* mà trở về phòng của mình, cũng không để ý bây giờ là lúc nào, vội vàng bấm gọi điện thoại báo cáo tình hình.
*Vòng càn khôn: Một vũ khí của Natra
Tô Yên nhìn gương mặt Giang Cảnh Xuyên, lúc trước cô cũng thấy bộ dạng của anh qua ảnh, dì Vương nói anh rất đẹp trai nhưng Tô Yên cũng không có cảm giác gì, để ý dáng vẻ một người đàn ông có đẹp trai hay không thật quá nông cạn, quan tâm tài sản cùng quyền thế trong tay hắn càng có ý nghĩa hơn.
Đút nước mật ong cho Giang Cảnh Xuyên xong, Tô Yên liền chạy vào phòng tắm lấy khăn ướt ra tùy ý lau mặt cho anh, rồi cởi quần áo rồi tất, thuận tiện đắp chăn cho anh liền không quản anh nữa, cô chạy vào phòng tắm tắm rửa, nhìn bọt xà phòng thơm mát trên cánh tay trắng nõn trơn nhẵn, tâm trạng xấu vì bị đánh thức trong mộng đẹp cũng đã khá hơn nhiều.
Từ phòng tắm ra, cô đã thấy Giang Cảnh Xuyên nằm trên giường lớn đang híp mắt nhìn cô, Tô Yên rất bình tĩnh, cô chậm rãi đi tới rồi ngồi xuống mép giường, hơi nghiêng người, ân cần nhẹ nhàng hỏi: "Anh bây giờ đã khỏe hơn chưa? Có thấy thoải mái hơn chút không?"
Nếu anh say đến bất tỉnh nhân sự thì cô có thể đi ngủ liền rồi.
Giang Cảnh Xuyên uống rượu, thân thể đã có chút nóng lên, lại nhìn nhìn Tô Yên, mặc dù không nhìn rõ bộ dạng của cô, đầu óc cũng không thanh tỉnh nhưng trong lòng vẫn biết đây là cô vợ nhà mình, anh bực bội hừ một tiếng, lại trở người, đưa lưng về phía Tô Yên.
Tô Yên thấy anh như vậy dù trong lòng hơi không có kiên nhẫn nhưng vẻ mặt cũng không chút thay đổi, cô bò lên giường, một tay vịn lấy bả vai Giang Cảnh Xuyên, dịu dàng hỏi: "Có phải anh nhức đầu không? Vậy có muốn uống chút nước mật ong không?"
"Phiền." Giang Cảnh Xuyên đau đầu gần chết, anh khẽ hừ một tiếng, nhưng lần này xoay người lại hé mắt liếc Tô Yên một cái.
Trong hậu cung, với kinh nghiệm ứng phó Hoàng Thượng cùng Thái Hậu, Tô Yên nhẫn nhịn cũng thành Ninja rùa, lúc này Giang Cảnh Xuyên phát cáu chút cũng không là gì, suy nghĩ kỹ lại, mặc kệ người nhà của cơ thể này là ai, trước mắt cô chỉ có thể dựa vào ông chồng tiện nghi này, nghĩ tới đây Tô Yên cười càng dịu dàng, cô luôn luôn kiên nhẫn với bắp đùi mà cô ôm.
Từ trên tủ đầu giường Tô Yên cầm lấy khăn lông ướt tỉ mỉ lau mặt cho Giang Cảnh Xuyên, lau xong, Giang Cảnh Xuyên đã mở mắt, anh nhìn Tô Yên, vẻ mặt có chút mờ mịt cùng nghi ngờ.
Tô Yên lại kéo tay anh, khóe miệng chứa ý cười, cẩn thận mà nhẹ nhàng xoa tay cho anh, lần này cô không nói gì thêm.
Nào biết được khi cô làm xong hết chuẩn bị xuống giường, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên nắm lấy cánh tay cô, trong mắt ẩn chứa chút cảm xúc khác, Tô Yên cũng không lạ gì ánh mắt như vậy, mặc dù trong lòng khó chịu nhưng nghĩ cả hai cũng đã kết hôn, những chuyện này làm quen sớm còn hơn muộn. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Nghĩ đến đây cô dịu dàng ngoan ngoãn nằm xuống, chậm rãi tựa vào ngực Giang Cảnh Xuyên.
Khi Giang Cảnh Xuyên đè trên người cô, cô nhìn đèn chùm pha lê, nhắm mắt lại, chần chờ một hồi lâu, cũng thăm dò vươn tay xoa xoa sống lưng anh.
Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cô đã sớm hiểu, trên thế giới này sống tốt còn quan trọng hơn tất cả.
Giang Cảnh Xuyên hoàn toàn dựa vào men rượu mà làm theo bản năng, chỉ cảm thấy tiếp xúc với người dưới thân, cơn đau đầu liền giảm bớt hơn nhiều.
Khi dưới thân truyền đến đau nhói hơn nữa lúc cảm giác còn càng ngày càng mãnh liệt, Tô Yên quên cả kêu đau bởi vì cô hoàn toàn ngơ ngác. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tô Yên với kiến thức lý luận hết sức phong phú giờ phút này đã trợn mắt há hốc mồm.
Chờ đến khi bình tĩnh lại, lúc này Tô Yên mới phục hồi tinh thần, sử dụng hết sức từ khi bú sữa mẹ đẩy Giang Cảnh Xuyên ra, cũng không để ý tới giờ phút này trên người hai người không một mảnh vải, cô vén chăn lên, nhìn vết máu trên giường, chỉ cảm thấy một tiếng sấm cực lớn nổ tung trong đầu, Tô Yên không dám tin nhìn Giang Cảnh Xuyên đang nhắm chặt hai mắt thở hổn hển —
Ai nói cho cô biết, thân thể này lại là... Lần đầu?!