Sau khi Giang Cảnh Xuyên đi, lúc này Tô Yên mới ôm một bụng đầy tâm sự trở lại ban công nhỏ trong phòng ngủ, nhờ dì Vương chuẩn bị chút bánh quy cùng trà hoa, cô bắt đầu nhớ lại chuyện xảy ra của một ngày một đêm qua.
Hôm qua quá mệt mỏi, không có tinh thần để nghĩ sâu hơn, bây giờ suy nghĩ lại, cuộc sống của hai vợ chồng này rất có vấn đề, từ những lời nói của dì Vương mấy ngày qua có thể phân tích ra, bọn họ kết hôn cũng gần nửa năm, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này đều chia giường ngủ? Vì sao vậy chứ?
Nếu nói Giang Cảnh Xuyên không có hứng thú với mình thì cũng không có khả năng, đàn ông đều có cùng một phẩm chất, có một người vợ như hoa như ngọc thế kia mà không đụng chạm vào vậy có vấn đề gì sao? Nhưng đêm qua Giang Cảnh Xuyên cũng không có vấn đề gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chẳng lẽ nói nguyên nhân đều bắt nguồn nguyên thân sao? Giang Cảnh Xuyên cũng tuấn tú lịch sự, sống chung với anh một khoảng thời gian ngắn, Tô Yên cũng nhìn ra được anh là một người rất kiêu ngạo, cũng có năng lực để cao ngạo, nếu như nguyên thân không để anh chạm vào mà nói người giống như anh chắc chắn cũng sẽ không động chạm vào cô.
Vậy vấn đề tiếp theo, nguyên thân gả cho Giang Cảnh Xuyên thì sao lại bài xích anh chứ?
Tô Yên nghĩ ra cả một hệ liệt yêu hận tình cừu, càng nghĩ cô càng thấy không chắc chắn, như vậy liền không nghĩ nữa, chuyện này kiểu gì rồi cô cũng sẽ biết rõ ràng, dù sao cô cũng không quan tâm giữa nguyên thân và Giang Cảnh Xuyên có chuyện gì, bây giờ quan trọng nhất vẫn là thăm dò tài lực của Giang Cảnh Xuyên, cô cần suy nghĩ biện pháp tăng cảm tình để tiếp tục ôm đùi.
Nếu Giang Cảnh Xuyên là tên khốn hoặc là anh không có tài sản gì nhiều, vậy ly hôn là cách tốt nhất.
Cho dù là thời đại nào, đảm bảo không phải lang thang khắp nơi, còn phải nghĩ làm sao để có một cuộc sống tốt nhất thoải mái sống qua ngày, trước kia cô là chủ nhân ngầm trong hậu cung, sống lại một lần, trải qua một cuộc sống bình thường, xin lỗi chứ cô không có hứng thú gì với cuộc sống chất phác ấm áp bình thường này.
Ở đây gần mười ngày đã đủ để Tô Yên khôi phục sự ung dung tỉnh táo, tuy nói đã chết một lần nhưng bản chất đã ngấm trong xương vẫn sẽ không thay đổi, nếu đã biến thành Tô Yên, vậy thì bắt đầu từ bây giờ, cô phải suy tính cho mình.
Mười ngày này Tô Yên cũng không rảnh rỗi, ngay từ đầu khi nhìn thấy nhân vật xuất hiện trong TV nói chuyện, cô thật sự sợ hết hồn nhưng không biểu hiện lên trên mặt, bây giờ cô không có việc gì liền làm ổ trên ghế sô pha xem phim, còn thấy rất có ý nghĩa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Như đang chứng kiến cuộc đời của người khác vậy.
Sau khi xem hai bộ phim truyền hình, Tô Yên cũng học được không ít thứ, cô vốn thông minh, trước kia đọc thuộc lòng cổ thư binh pháp, tinh thông cầm kỳ thư họa, nhiêu đó cũng đã đủ, chí ít mấy kỹ năng của cô cộng lại có thể giết đám phi tần trong hậu cung trong chớp mắt, vốn đã có kỹ năng lại thêm đầu óc nhanh nhạy, điều gì cô cũng tiếp thu rất nhanh.
Cũng bởi vì xem phim, cô biết bây giờ căn nhà cô đang ở rất đắt rất xa hoa, chiều qua lúc cô cơm nước xong xuôi ra ngoài tản bộ còn thấy trong ga-ra có mấy chiếc xe, tạm thời có thể kỳ vọng vào tài lực của Giang Cảnh Xuyên, tiếp đó cô phải tìm cơ hội đi xem nơi làm việc của anh.
Cô cũng không phải là người thấy đùi là ôm, dù sao cũng phải ước định xem người đó có đáng giá không.
Tô Yên rất thích thời đại này, đầu tiên là đèn và giường còn có phòng tắm làm cô rất hài lòng, thứ hai là đồ ăn ở đây còn ngon hơn, ăn xong bữa trưa, cô lại về phòng ngủ xem phim truyền hình, dì Vương cũng hết cách với cô, lắc lắc đầu về phòng mình ngủ trưa. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Giang Cảnh Xuyên xử lý xong chuyện trên tay liền nghĩ đến Tô Yên, chuyện này cũng không có gì là lạ, đêm qua mới tiếp xúc thân mật với cô đương nhiên sẽ để ý cô hơn, Giang Cảnh Xuyên nhìn điện thoại do dự hồi lâu, anh muốn gọi điện hỏi thân thể cô đã thoải mái hơn chút nào chưa nhưng sợ bị mất mặt cuối cùng khẽ cắn môi gọi điện vào máy bàn trong phòng khách, là quản gia nhận điện thoại.
Sau khi có người nhận, Giang Cảnh Xuyên giả lộ lơ đãng hỏi: "Cô ấy ra ngoài rồi sao?"
Ban đầu quản gia còn chưa kịp phản ứng, hơi sững sốt, sau đó ý thức được Giang Cảnh Xuyên hỏi là Tô Yên, ông vội vàng trả lời: "Không có, phu nhân ở trong phòng ngủ, tiên sinh có cần tôi gọi phu nhân đến nghe điện thoại không?"
Giang Cảnh Xuyên nghĩ nếu để Tô Yên nghe điện thoại, anh có thể thuận tiện trò chuyện với cô một chút nhưng anh sẽ không để cô biết được là anh chủ động tìm cô, "Không, không cần. Tôi chỉ hỏi một chút thôi."
Quản gia vui mừng hớn hở nói: "Gần đây phu nhân mỗi ngày đều ở nhà, ăn cơm tối xong sẽ đi tản bộ xung quanh biệt thự một chút."
Giang Cảnh Xuyên nghe cũng cảm thấy lạ, anh trước kia không quan tâm Tô Yên nhưng cũng biết cô giống anh, đều ít khi ở nhà, bây giờ lại mỗi ngày đều ở nhà không ra ngoài? Thật là lạ, anh hỏi: "Cô ấy mỗi ngày ở nhà làm gì?"
"Tôi cũng nghe dì Vương nói, những ngày này đều ở trong phòng ngủ xem TV." Quản gia cũng tò mò nhưng có hiếu kỳ đi nữa thì đó cũng là phu nhân, ông luôn không nên lắm miệng về chuyện của phu nhân.
“Xem TV?” Giang Cảnh Xuyên cũng không dám tin vào tai của mình, Tô Yên ở nhà không ra khỏi cửa để xem TV? Sao có thể chứ!
Trước khi kết hôn, Giang Cảnh Xuyên cũng theo lẽ thường tìm hiểu tình huống của Tô Yên, Tô Yên không màng người nhà phản đối đi Học Viện Điện Ảnh, lập chí muốn vào giới giải trí làm minh tinh, chỉ là cô còn chưa kịp nhận kịch bản thì đã bị ông Tô cố chấp ngăn cản, nhỏ không thể địch lại lớn, giấc mộng làm minh tinh của Tô Yên không thể thực hiện được.
Mặc dù như vậy, sau khi cưới Tô Yên cũng không an nhàn rảnh rỗi, mỗi ngày đều không có nhà, đi dạo phố đi làm đẹp, bây giờ lại làm ổ ở nhà xem TV?
"Đúng vậy, ngài có cần tôi báo cáo những bộ phim mà phu nhân xem gần đây không?"
"Không cần đâu."
Anh còn chưa đến mức mỗi ngày đều thăm dò cô làm gì, tùy cô thôi. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Đến trưa, dì Vương cũng không nhịn được nữa đề nghị với Tô Yên: "Phu nhân, hôm nay cô có muốn ra ngoài dạo phố không?"
Tô Yên nghe xong, hai mắt liền sáng lên, cô thích nhất là dạo phố mua mua mua, không nói cái gì khác chứ trong cung cô là người dẫn dắt mốt trào lưu đấy, cứ mỗi một khoảng thời gian Hoàng thượng sẽ đưa cô ra ngoài cung dạo phố, mặc dù những trâm cài y phục kia không tinh xảo bằng các thợ trong cung làm nhưng thắng ở chỗ mới lạ thú vị, cô thích dạo phố nhất đấy.
Ngồi trên xe, dù trong lòng Tô Yên ngạc nhiên nhưng trên mặt không để lộ chút cảm xúc chân thật nào.
Dì Vương thấy Tô Yên không lên tiếng đành phải dừng xe ở con phố Tô Yên thường xuyên đi, phía sau còn có mấy cô hầu gái đi theo xách đồ.
Vốn Tô Yên chứng kiến tất cả còn đang trố mắt nghẹn họng nhưng vừa vào cửa hàng liền mở ra hình thức mua mua mua.
Đứng ở trước quầy, Tô Yên không thể dời mắt nhìn một sợi dây chuyền.
Dưới ánh đèn, ánh sáng khúc xạ từ kim cương thiếu chút nữa làm cô lóe cả mắt.
Cô còn chưa hiểu biết nhiều về giá cả nhưng dây chuyền khiến cô không thể dời chân ra được thì chắc chắn giá cả cũng khiến người không thể dời chân được.
Dì Vương nháy mắt, cô hầu gái vội vàng tiến lên đưa ví tiền cho Tô Yên.
Tô Yên có chút mờ mịt mở ví tiền ra, không biết nên phải làm gì, là trả tiền sao? Nhưng trả như thế nào?
"Phu nhân thích dây chuyền này sao?"
Tô Yên nhẹ gật đầu.
Rất thích!
Dì Vương nhìn giá của dây chuyền là cả một chuỗi số 0 mà khẽ chặc lưỡi, giá này đối với một người bình thường mà nói thì quá đắt nhưng với phu nhân của Giang Cảnh Xuyên thì không đáng kể chút nào, thị lực của dì Vương không phải là tốt bình thường, liếc mắt liền thấy trong ví tiền có một chiếc thẻ vàng, trí nhớ của bà cũng rất tốt, bà nhớ thẻ này hình như là thẻ phụ của Giang Cảnh Xuyên sau khi kết hôn đã đưa cho Tô Yên, khi đó bà vừa tới chăm sóc Tô Yên, mỗi lần Tô Yên đi dạo phố, cho tới bây giờ đều không dùng tấm thẻ này mà dùng thẻ tín dụng của cô. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Thấy Tô Yên vẫn còn đang sững sờ, dì Vương khẽ cắn răng chỉ chỉ tấm thẻ vàng kia, thấp giọng nói: "Phu nhân, của tiên sinh còn không phải của cô sao, không cần phân rõ giới hạn như vậy đâu, nếu phân chia rõ ràng thì quan hệ cũng không thân lên được."
Tô Yên cảm thấy dì Vương thật tốt, kịp thời mà giải quyết khó khăn cho cô, xem ra tấm thẻ vàng này là của Giang Cảnh Xuyên, cô rút thẻ ra, nghĩ nghĩ, đặt lên tay dì Vương, nghiêm túc gật đầu, "Ừ, tôi đã biết."
Trong lòng dì Vương vui mừng rồi đưa thẻ cho nhân viên thanh toán.
Đúng vậy, Giang Cảnh Xuyên có tiền như thế, phân rõ giới hạn với anh không phải đầu bị nước vào sao.
Khi Tô Yên cầm lấy hộp đựng dây chuyền đã được gói kỹ càng, cả người đều ngây ngẩn, thì ra chỉ cần đưa chiếc thẻ màu vàng kia cho người khác liền liền có thể mua mua mua?! Tốt quá đi! Thật là thoải mái!
Dì Vương thấy Tô Yên phối hợp như vậy, bà cũng vui vẻ chỉ bảo cô mấy câu, "Tiền ở đây, luôn có người tiêu, cô tiêu không phải thoải mái hơn người khác tiêu sao?"
Những lời này của bà cũng khá uyển chuyển, ý chính là cô không tiêu không chừng ngày nào đó có người phụ nữ nào tiêu thay cô, đến lúc đó khóc cũng không kịp! Mặc dù bây giờ bên cạnh Giang Cảnh Xuyên không có tiểu yêu tinh gì, nhưng ai có thể đảm bảo sau này sẽ không có chứ?
Tô Yên nghe hiểu, cô cảm thấy một số quan điểm dì Vương rất giống cô.
Quan trọng là cô phải thoải mái, ừ, đúng là như vậy.
Giang Cảnh Xuyên vừa họp xong, anh vừa nhận lấy điện thoại trong tay thư ký vừa đi đến căn phòng, khi nhìn vào tin nhắn trong điện thoại anh bỗng nhiên dừng bước.
Tin nhắn thông báo cho anh số tiền đã tiêu ở nơi XX.
Lúc kết hôn, anh đúng là đưa thẻ phụ của mình cho Tô Yên, chỉ là cho tới bây giờ cô chưa từng dùng, hôm nay là sao vậy?
Xem ra Tô Yên thật lòng muốn hòa thuận với anh. Nếu cô đã biểu hiện rõ ràng đến vậy, hơn nữa đêm qua chuyện nên xảy ra cũng đều đã xảy ra, anh cũng phải suy tính để đáp lại cô. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Thư ký thấy Giang tổng hôm nay thật kỳ quái, rõ ràng trong hội nghị mặt đen như đáy nồi mà bây giờ lại cười, chuyện gì xảy ra vậy?