Mặc dù Tô Yên thắc mắc không hiểu nhưng vừa trải qua một trận vận động kịch liệt thân thể cũng không chịu nổi, mí mắt trở nên nặng nề, trước khi ngủ cô còn không quên nằm trong ngực Giang Cảnh Xuyên, còn lấy một tay của anh khoác ngang qua hông mình, lúc này mới hài lòng rơi vào giấc mộng.

Dì Vương và quản gia còn chưa ngủ đang ngồi ở ngoài sân hóng mát nhâm nhi hai đĩa lạc cùng chút rượu.

Quản gia uống một ly rượu nhỏ, chắt lưỡi nói: "Xem ra phu nhân đã nghĩ thông rồi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Dì Vương nói tiếp: "Cũng phải, nghĩ thông thì tốt rồi. Không phải sau khi gả chồng đều theo chồng sao, tôi thấy phu nhân cũng không giống người ngốc."

Vốn dì Vương không nên nói những chuyện riêng tư này, chỉ là vì có quan hệ tốt với quản gia cho nên mặc dù quản gia nghe đến nhíu mày nhưng cũng không khiển trách bà.

Dì Vương có suy nghĩ của mình, bà bây giờ đang đi theo phu nhân nếu phu nhân có chỗ đứng vững chắc trong Giang gia thì bà đi theo cũng có thêm mặt mũi, Giang Cảnh Xuyên là người thừa kế duy nhất của Giang gia nếu như phu nhân có quan hệ tốt với Giang Cảnh Xuyên, sau này không phải địa vị của bà cũng lên như nước dâng thuyền cao sao.

Cũng may phu nhân không phải người ngốc, có quan hệ tốt với Giang Cảnh Xuyên rồi lại sinh một nam một nữ, về sau không phải bà cũng được nở mày nở mặt sao?

Nghĩ đến những ngày tháng tốt đẹp trong tương lai, dì Vương cũng rót cho mình một ly rượu, sau khi rượu xuống bụng cũng cảm thấy cao hứng.

Ngày hôm sau lúc Giang Cảnh Xuyên tỉnh lại, anh ngẩn người trong chốc chát, ánh mắt anh chuyển từ trần nhà đến cánh tay mình, cánh tay để trần, cảm giác được  xúc cảm mềm mại dưới thân, anh bình tĩnh nhìn lại liền thấy Tô Yên đang say sưa ngủ, tửu lượng Giang Cảnh Xuyên không tốt nên bình thường anh cũng không uống nhiều, đêm qua tham gia bữa tiệc của anh em cũng không thể từ chối mãi liền uống mấy ly, sau đó uống say cũng không nhớ những chuyện xảy ra sau đó, nhưng là đàn ông, với tình trạng trước mắt này anh vẫn biết một hai.

Giang Cảnh Xuyên thận trọng rút cánh tay mình ra, tiếp đó vén chăn lên nhìn xuống, đột nhiên bối rối, lại nằm xuống lần nữa, anh vươn tay bóp mi tâm, cũng không biết là do say rượu hay gì, chỉ cảm thấy nhức đầu không thôi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đúng lúc này, anh cảm thấy người trong ngực giật giật, cơ thể theo bản năng mà căng thẳng, anh biết Tô Yên cũng không muốn gả cho anh, chỉ vì một vài nguyên nhân mà không thể không trở thành Giang phu nhân, Giang Cảnh Xuyên cũng không cảm thấy mất mát, còn cảm thấy như vậy cũng tốt, bản thân anh cũng không mong chờ gì vào hôn nhân, cũng không cho rằng mình sẽ trở thành một người chồng tốt, thái độ của Tô Yên như vậy cũng khiến anh khá hài lòng.

Tối hôm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra anh không biết nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt, khả năng lớn là anh say rượu loạn tính, chuyện khác anh không chắc chắn chứ Tô Yên mà tỉnh lại không chừng lại cãi nhau một trận, quan trọng là trong chuyện này vẫn là anh đuối lý, nghĩ đến đây Giang Cảnh Xuyên cảm thấy đầu mình càng đau.

Anh không biết tính cách Tô Yên nhưng anh biết, Tô Yên cũng rất không thích anh là đủ rồi, vốn anh còn nghĩ, cô không thích anh, anh không thích cô, như vậy là tốt nhất, cho nên bình thường thời gian ở đây cũng không nhiều, nghiêm túc mà nói, hai người rất ít khi gặp nhau, vốn trước mặt Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên còn rất phấn khích, giờ phút này thật sự hoảng hốt, vội vàng tự cách xa cô một chút.

Cãi nhau thì cãi nhau, dù sao cũng là anh có lỗi với cô.

Tô Yên mở mắt ra, cô còn cảm thấy trên người vẫn hơi đau, trải qua những tháng ngày ở trong hậu cung, diễn kịch đã sớm thành bản năng của cô, vừa nhìn thấy Giang Cảnh Xuyên, cô dịu dàng cười với anh, "Anh tỉnh rồi sao? Đầu còn đau không, có muốn em xoa bóp cho anh không?"

Giang Cảnh Xuyên giống như thấy quỷ nhìn Tô Yên, chuyện xảy ra trước mắt hoàn toàn vượt xa thực tế, Giang Cảnh Xuyên còn tưởng mình đang nằm mơ, im lặng đưa tay bấm lên đùi mình một cái, anh cảm thấy đau nhưng mặt không đổi sắc hỏi: "Em sao vậy?"

Bị bệnh thần kinh sao?

Anh cũng đã chuẩn bị Tô Yên sẽ cãi nhau một trận rồi, thậm chí nói không chừng còn có thể tát anh, anh đã nghĩ kỹ, nếu cô tát anh, anh cũng sẽ không so đo với cô, dù sao cũng là anh sai nhưng không nghĩ đến cô lại dịu dàng hỏi đầu anh có đau không, còn nói sẽ xoa bóp cho anh?

Cả người Giang Cảnh Xuyên đều không thoải mái.

Tuy cơ thể Tô Yên không quá dễ chịu nhưng vẫn ráng chống đỡ đứng lên hầu hạ anh, cô miễn cưỡng cười: "Anh chờ em một chút, em đi xuống bưng một ly nước ấm lên cho anh."

Giang Cảnh Xuyên rất muốn ngăn cô lại nhưng không biết thế giới quan đã được thay đổi khi nào, trong chốc lát vẫn chưa kịp phản ứng, đợi tới lúc lấy lại tinh thần thì Tô Yên đã phủ thêm áo choàng ngủ ra phòng ngủ, anh vô tình liếc nhìn vết máu trên giường, tâm tình có chút phức tạp, mặc kệ Tô Yên đã xảy ra chuyện gì nhưng tình huống trước mắt anh nhất định phải bày tỏ sự xin lỗi của mình. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Giang Cảnh Xuyên cũng mặc quần áo ngủ, tóc rối bời đi theo, bước chân anh dài hơn cô nên rất nhanh đã đuổi kịp Tô Yên ở hành lang, anh kéo cô lại, thấp giọng nói: "Em đi nghỉ trước, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi, không cần để ý đến tôi."

Tiểu nhân trong lòng Tô Yên đã nhảy lên, thật ra cô có bệnh sạch sẽ, trước kia ở trong cung nếu người khác chạm vào giường cô, cho dù là Hoàng Thượng hay Thái Hậu cô đều thay hết, đêm qua cô cũng muốn thay ga giường nhưng cuối cùng Giang Cảnh Xuyên cũng ngủ say quá, về mặt khác thì là chút mưu kế của cô.

Cô muốn cho anh thấy hành vi "cầm thú" đêm qua của anh vì vậy càng thương tiếc cô hơn, dù sao cũng là đàn ông mà, không phải đều như vậy sao, nói trắng ra là lấy được trinh tiết của một người con gái thì sẽ cho rằng đây là một chuyện rất đáng vinh dự.

Được rồi, cứ để cho anh trộm vui, để cho anh đắc ý.

Tô Yên vừa rồi đi rất chậm cũng là vì chờ Giang Cảnh Xuyên đuổi theo, nếu anh không đuổi theo cũng không sao, lát nữa cô sẽ giả bộ yếu đuối mong manh rót nước cho anh là được.

Lúc này đã đạt được mục đích, Tô Yên cũng không từ chối, nhẹ gật đầu, "Được rồi, em đi tắm... Ừm, tắm."

Nhìn Tô Yên trở lại phòng ngủ cho đến khi không còn thấy bóng lưng cô nữa, Giang Cảnh Xuyên vò vò tóc mình, anh cảm thấy mình không nhìn thấu được Tô Yên.

Giang Cảnh Xuyên đi tới phòng tắm trong phòng cho khách tắm rửa, sau khi thay một bộ âu phục thoải mái đi tới trước bàn cơm liền thấy Tô Yên mặc một chiếc váy voan dài màu xanh lá đậm, mái tóc dài tùy ý xõa bên vai đang đi xuống cầu thang.

Tô Yên rất đẹp, Giang Cảnh Xuyên vẫn luôn biết, cho dù trước đó nhìn thấy cô mặc áo cưới chậm rãi đi về phía anh thì cũng không khiến anh thất thần như lần này.

Cô có làn da trắng lại xinh đẹp, đôi mắt chứa nước, dáng vẻ lúc này còn quyến rũ động lòng người hơn trước kia.

Tô Yên nhìn cảm xúc quen thuộc trong ánh mắt Giang Cảnh Xuyên, tâm lý lập tức ổn định hơn nhiều, cô đã nói mà, cơ thể này có nhan sắc hoa dung nguyệt mạo* giống cô thì làm sao mà Giang Cảnh Xuyên không có chút cảm giác nào chứ, Tô Yên cũng không quá tán thành việc lấy sắc hầu người nhưng đồng thời trong lòng cô cũng hiểu, dưới gầm trời này có ai lại không thích mỹ nhân, lúc đàn ông gặp mỹ nhân thì cũng sẽ kiên nhẫn hơn mấy phần. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

*Hoa dung nguyệt mạo: Chỉ người con gái đẹp.

Dì Vương là người từng trải, vừa liếc mắt liền nhận ra bầu không khí giữa hai người có chút mập mờ, hai mắt như hạt châu xoay chuyển, trong đầu liền nghĩ ra đêm qua khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó, bà kéo ghế ra rồi múc cho Tô Yên thêm một chén cháo nữa, ân cần cười nói: "Phu nhân, tiên sinh đã chờ cô một hồi lâu."

Chờ tới lúc Tô Yên cúi đầu ăn cháo, dì Vương lại làm bộ lơ đãng mà nói với Giang Cảnh Xuyên: "Tiên sinh, buổi tối hôm qua phu nhân lo lắng cho ngài, cả đêm đều bận rộn."

Dì Vương cũng coi như là người làm có tiếng nói trong Giang gia cho nên lúc này nói như vậy với Giang Cảnh Xuyên cũng không quá phận.

Tô Yên có chút tán thưởng nhìn dì Vương một cái, đúng, là tiết tấu này đấy, cứ tiếp tục duy trì, có mấy lời cô nói khó tránh khỏi bị nghi là tranh công nhưng người ngoài nói thì lại khác.

Nếu vào những lúc bình thường Giang Cảnh Xuyên chắc chắn không tin nhưng vừa trải qua buổi sáng hôm nay, anh nửa tin nửa ngờ.

Anh ôm một bụng tâm sự ăn bữa sáng, anh đều đang đoán xem rốt cuộc Tô Yên muốn làm gì, chẳng lẽ cần tiền? Không đúng, nếu cô cần thì nói với anh một tiếng là được, tội gì như vậy, đến tột cùng cô có mục đích gì?!

Sau khi ăn xong bữa sáng trong sự im lặng, Giang Cảnh Xuyên cũng chuẩn bị đến công ty, Tô Yên tự mình đưa anh đến cửa, còn làm bộ nhón chân chỉnh sửa cổ áo cho anh, trong ánh mắt kinh ngạc của Giang Cảnh Xuyên, cô cong miệng cười nói: "Hôm nay anh sẽ về chứ?"

Giang Cảnh Xuyên không tự chủ gật gật đầu.

Chờ tới lúc anh phản ứng lại, thấy nụ cười mừng rỡ thỏa mãn trên mặt Tô Yên, trong lúc nhất thời lại không biết nói gì.

Tô Yên có được câu trả lời cũng đã hài lòng, chỉ cần anh về là được rồi, lúc đó mới có cơ hội tạo thêm cảm tình trước mặt anh.

Dì Vương nói gần nói xa đều đang nhắc nhở cô, hiện tại muốn có cuộc sống ổn định thoải mái thì Giang Cảnh Xuyên mới là mấu chốt.

Dù sao có đôi lời của dì Vương cũng có xác suất xuất hiện rất cao —— Giang gia vẫn là do tiên sinh định đoạt.

Cô vô cùng biết điều.

Sau khi ngồi lên xe Giang Cảnh Xuyên vẫn có chút ngỡ ngàng, chẳng lẽ nửa năm trước đều là ảo giác của anh sao? Tô Yên không phải là không thích anh, không phải chỉ mong anh không nên xuất hiện trước mặt cô sao? Tương kính như tân đâu? Mạnh ai người nấy chơi đâu? Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Bây giờ muốn thay đổi những quy tắc đã đặt ra sao?

Tài xế cũng phát giác ông chủ hôm nay không giống thường ngày, hắn cũng rất có mắt nhìn người, giờ phút này vui vẻ ôm đùi, "Giang tổng tình cảm của ngài và Giang phu nhân thật tốt, vợ chồng tình thâm."

Tuổi còn trẻ mà mắt đã mù rồi sao? Có ai mà không biết Giang tiên sinh cùng Giang phu nhân còn chẳng bằng người xa lạ chứ.

Những lời này của tài xế đánh thức Giang Cảnh Xuyên, anh đột nhiên ý thức được, anh vốn chưa từng hiểu Tô Yên, bây giờ nhìn lại, Tô Yên trước kia đều là giả bộ sao? Vậy thì cô muốn làm gì?

Trước khi kết hôn, không, phải nói là trước ngày hôm nay, Giang Cảnh Xuyên đều không mong đợi gì về hôn nhân, dù sao chỉ cần để cho ông lão trong nhà vui vẻ là được rồi, anh đã sớm suy nghĩ, những gì nên cho Tô Yên anh cũng không thiếu thứ gì, hai người cứ mặt không hợp lòng không hợp mà sống qua ngày.

Nhưng hàng loạt hành động hôm nay của Tô Yên làm cho Giang Cảnh Xuyên ngơ ngác đồng thời anh phát hiện mình cũng không bài xích cô như vậy. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Trong đầu Giang Cảnh Xuyên chợt lóe, đột nhiên tìm được đáp án.

Trước đó Tô Yên cố ý lạnh lùng như vậy là giả bộ có lẽ là để hấp dẫn sự chú ý của anh.

A.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play