Tô Yên vui vẻ rạo rực cài hoa vào bên tai tự sướng vài tấm, sau đó lại chia ra đăng lên vòng bạn bè và Weibo. Xong xuôi cô mới phát hiện hoa này là con trai nhà mình hái mà chưa được người ta cho phép, hơn nữa, nghe nói giống hoa này cực kỳ quý báu. Giang Cảnh Xuyên cực kỳ đau đầu, giống hoa này còn quý hơn anh nghĩ, có lẽ phải tốn khá nhiều công sức mới có thể tìm được rồi trả cho bạn mình.
Mặc dù cậu ấy sẽ không chỉ vì một chậu hoa mà so đo với anh nhưng anh cũng không thể bình thường như không xảy ra chuyện gì được, nên trả thì nhất định phải trả, nên xin lỗi cũng nhất định phải xin lỗi.
Tô Yên nhìn Đại Bảo Nhị Bảo đã sớm quên vụ này, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì. Chỉ cần hai đứa nhóc này lớn thêm một chút thì đã dạy dỗ bọn chúng thật tốt rồi nhưng hiện tại bọn nhóc nhỏ như vậy, nói câu hơi dài là bọn chúng nghe không hiểu, nên dạy dỗ thế nào mới được đây?
Thật sự làm người ta đau đầu quá.
Mặc kệ thế nào, bữa cơm này vẫn phải ăn. Tô Yên cũng không lo lắng Giang Cảnh Xuyên sẽ phát giận với Đại Bảo Nhị Bảo trước mặt người ngoài, cho nên cơm chiều vẫn vô cùng hài hòa vui vẻ.
Bơi lội đúng là thật hao phí thể lực, Tần Huyên vừa mới ăn xong cơm chiều liền la hét muốn đi ngủ. Tô Yên thấy cô ấy thật sự rất mệt nên cũng không miễn cưỡng, còn mình thì đi theo Giang Cảnh Xuyên mang Đại Bảo và Nhị Bảo trở về phòng.
Vừa về đến phòng, Tô Yên liền cảm giác rõ ràng khí áp xung quanh Giang Cảnh Xuyên hạ thấp xuống không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play