Chuyện bị mắc kẹt ở dưới ghế sô pha này, hiển nhiên đã tổn thương tới lòng tự trọng của Nhị Bảo.
Cho dù cơm chiều có chuối và canh trứng mà Nhị Bảo cực kỳ thích, cậu nhóc cũng không dậy nổi hứng thú, đầu nhỏ rũ xuống, bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc chọc Tô Yên cười ha ha.
Con trai nhà cô quả nhiên là trưởng thành hơn bạn cùng lứa một ít, còn chưa nói sõi đã bắt đầu để ý hình tượng của mình.
Giang Cảnh Xuyên không để ý đến thằng con nhỏ đang bực bội, uống cháo gạo kê rồi thoáng giãn mày ra. Thấy Tô Yên vẫn đang dỗ Nhị Bảo ăn, anh nhàn nhạt nói: “Có lẽ con đang suy nghĩ đến chuyện giảm cân, em không cần miễn cưỡng nó đâu.”
“Này!” Không chỉ Tô Yên bất mãn, ngay cả dì béo vẫn luôn chăm sóc Nhị Bảo cũng có chút không vui. Từ khi Nhị Bảo sinh ra tới nay, vẫn luôn là dì béo chăm sóc cậu nhóc, khỏi phải nói có bao nhiêu yêu thích cậu.
Cậu nhóc mập đáng yêu biết bao.
Trời sinh ba và con trai chính là oan gia, không biết có phải Nhị Bảo nghe hiểu ý của ba mình hay không mà cái miệng nhỏ vốn dĩ đang mím chặt đột nhiên mở ra, ngao một tiếng ăn một miếng canh trứng to, miệng tràn đầy, giống hệt như con cá nóc nhỏ đáng yêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play