Mặc dù Đại Bảo không cho Giang Cảnh Xuyên mặt mũi nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến tâm tình của anh.
Thật ra Giang Cảnh Xuyên là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Trong tình yêu, chỉ cần Tô Yên ngẫu nhiên nói vài lời âu yếm, anh liền cảm thấy cực kỳ vui vẻ, đương nhiên không cần đi truy cứu lời cô nói rốt cuộc là thật hay là giả.
Buổi tối Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên quyết định ở nhà cũ ở một đêm, một mặt là ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ thật sự là quá mệt mỏi, mặt khác là ba Giang thấy họ trở về thì sắc mặt cực kỳ chán nản, cứ như bọn họ là người thừa, thật sự làm người ta buồn bực.
Phòng tắm nhà cũ Giang gia rất rộng, Tô Yên đặt Đại Bảo Nhị Bảo vào bồn tắm lớn, lại bỏ vào thêm mấy con vịt vàng nhỏ, chuẩn bị tắm rửa cho hai đứa nhỏ, nào biết Giang Cảnh Xuyên cao quý mở cửa tiến vào, nói muốn cùng Tô Yên tắm rửa cho Đại Bảo Nhị Bảo. Đây là cơ hội tốt để xúc tiến tình cảm cha con, đương nhiên Tô Yên sẽ không từ chối.
Dáng người Đại Bảo khá cân đối, hơn nữa tính tình cậu nhóc tương đối cao lãnh an tĩnh, không thích chơi vịt vàng nhỏ, chỉ ngồi ở bồn tắm ngây ngô cười với Tô Yên, thỉnh thoảng cậu lại kéo tay Tô Yên. Bởi vì tay cậu còn nhỏ, sức lực cũng không phải rất lớn nên chỉ có thể bắt lấy một đầu ngón tay. Tô Yên vui vẻ, vừa thoa sữa tắm vừa chọc chọc cằm cậu nhóc: “Cục cưng có nhớ mẹ không nào?”
Hiện tại có thể nhìn ra Đại Bảo chưa phải người am hiểu ngôn ngữ biểu đạt tình cảm, cậu nhóc không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ bắt lấy ngón tay cô, cúi đầu hôn một cái, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Tô Yên, trong đôi mắt tròn xoe đều là ý cười.
Trong lòng Tô Yên ấm áp, tay cô nâng gáy cậu nhóc, hôn một phát lên gương mặt ướt dầm dề của cậu: “Ngoan quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play