Giá trị của nhà gỗ mới cao hơn, nếu trực tiếp chọn tài liệu mua sắm liền cần 2 lượng, giá bán 3 lượng, Điền Đường có thể kiếm lời 1 lượng, nhưng đối với thôn dân của thôn Điền gia, hiện tại cơ bản đều đang ở giai đoạn cho không, không nói tới vấn đề vào ở nhà gỗ không thu phí nửa năm đầu, cho dù là thu phí ngay từ đầu, số tiền Điền Đường cầm được cũng là số tiền mà các thôn dân kiếm được nhờ làm việc, mà không phải là tiền xây phòng ở, tương đương là đưa bạc ra ngoài.
Phê duyệt yêu cầu mua sắm nhà gỗ của nhóm thôn dân này cũng đưa cho Điền Đường một ý tưởng hay.
Dựa trên số lượng nhà gỗ hiện tại, thêm vào 5 căn không nằm trong phạm vi nhà xin cấp phép ở.
Nói cách khác mỗi lần nàng tu sửa nhà gỗ đều phải tu sửa thêm 5 nhà này, 5 nhà này không xếp trong phạm vi xếp hàng xin, nhưng nếu muốn trực tiếp mua sắm liền có thể lấy được nhà gỗ thuộc về mình trước.
Điền Đường không trực tiếp đưa ra phương án như vậy, mà trước tiên thả ra tin tức về phương án ở trung tâm xử lý tin tức trong đại sảnh giao dịch, ý là tạo một thông báo, bên phải trong đại sảnh giao dịch tăng lên một thông báo mới, là nàng tự mình xin, tự mình phê duyệt, tự mình thông qua phương án đăng lên.
Bước đi này không làm cho nhiều thôn dân chú ý tới, đối với các thôn dân mà nói, bọn họ để ý đến ăn uống hơn, loại phương án này được đưa ra không quá liên quan đến bọn họ.
Thôn dân ở tại các nhà gỗ cũ cũng không để chuyện này ở trong lòng, trong mắt của bọn họ, loại chuyện này thật sự là chuyện đương nhiên, ngược lại tình huống thông báo trong đại sảnh giao dịch làm cho rất nhiều người không hiểu gì cả.
Chú ý tới phương án này chủ yếu là Mai Kỳ cùng phụ tử Bạch gia.
Sau khi Điền Đường đi tới lớp chồi, ba người liền nghĩ cách tìm Điền Đường dò hỏi về phương án cùng vấn đề trong thông cáo.
“Bất luận ai cũng có thể đệ trình phương án, chỉ cần là phương án hợp lý, sau khi thông qua sẽ lập tức được thực thi.”
Bạch Quán Chúng ngồi ở phía dưới, chủ động nhấc tay dò hỏi:
“Chúng ta cũng được sao?”
“Đều được, không chỉ là các ngươi, ai cũng có thể.”
Điền Đường làm như vậy mục đích rất đơn giản, một mình nàng ý tưởng có hạn, sẽ luôn có một số chỗ không chú ý đến, hiện tại thôn Điền gia chỉ là một thôn trang nhỏ thì không nói, chờ sau này khi thôn Điền gia càng lúc càng lớn nàng cần phải có một con đường thu thập ý tưởng.
Trừ cái đó ra, thông cáo có tác dụng như “báo chí”, có thể để các thôn dân thông qua thông cáo biết được một ít “chính sách” của thôn Điền gia.
Chẳng hạn như chính sách tu sửa nhà gỗ lần này.
Nhưng các thôn dân rất khó ý thức được điều này, tư duy của bọn họ bị nhốt trụ, sẽ có thói quen nghe lệnh người khác, chẳng hạn như ý tưởng lần này Điền Đường đột nhiên nghĩ ra, dựa theo đạo lý mà nói kỳ thật ở một mức độ nào đó đang xâm phạm lợi ích của những thôn dân đang xếp hàng vất vả, nhưng từ khi phương án xuất hiện đến sau khi thông cáo xuất hiện, lại đến lúc nhà gỗ bị tu sửa, đều không có một thôn dân nào phát biểu ý kiến.
Tính nhạy bén của Mai Kỳ cũng còn hơi thiếu một chút, hắn vui vẻ vì sau này bản thân có ý tưởng có thể trình lên ở đại sảnh giao dịch.
Mà trong mắt phụ tử Bạch gia, đại sảnh giao dịch vừa xuất hiện chức năng đệ trình, xét duyệt, công cáo này cũng có nghĩa rằng thôn Điền gia đã xuất hiện một chính quyền loại nhỏ.
Cho dù hiện tại nó đơn sơ, nhưng cũng chính là một hình ảnh thu nhỏ của chính quyền.
Sau này một đoạn thời gian thôn Điền gia vẫn thong thả phát triển như cũ.
Chỉ là Điền Đường tạm thời áp xuống ý tưởng muốn đi đến những chỗ khác đoạt người.
Toàn bộ hai tháng nông lịch, Điền Đường xem xét tình huống của trấn Phong Thu vài lần, thuận tiện giao lưu tình báo với Lý Chính.
Chu Lý Viễn làm Lý Chính nhiều năm như vậy, trên tay cũng có một ít người có thể tín nhiệm được, trong khoảng thời gian này người nhà của hắn cùng những người hắn tín nhiệm đều đi đến thôn Điền gia, bọn họ ở tại trấn Phong Thu cũng không có nỗi lo về sau nữa, liền bắt đầu nghĩ mọi cách giúp Điền Đường hỏi thăm về tin tức của thổ phỉ.
Thẳng đến hai tháng sau rốt cuộc Điền Đường tìm thấy một cơ hội.
Gần trấn Phong Thu có một thế lực nhỏ, xuất thân từng là thổ phỉ, sau khi thiên hạ đại loạn thế lực nhỏ này trực tiếp bỏ đi thân phận thổ phỉ, cũng nâng lên lá cờ, người dẫn đầu nói bản thân đã từng là huynh đệ con cháu nào đó của tiên đế, lấy danh “bình định”, trở thành thế lực nhỏ một phương.
Mặc kệ lý do này khó tưởng tượng cỡ nào, bởi vì vốn dĩ bọn họ có xuất thân từ thổ phỉ nên mỗi người đều ngang ngược không nói lý, cũng không có ai dám đối mặt thành địch với bọn họ, vì thế cũng để cho bọn họ từng chút phát triển phất lên.
Gần đây nhất người của Chu Lý Viễn nghe được tin đám người từng tập kích thôn xóm cùng trấn Phong Thu trước đây đang thương lượng ra cửa cướp bóc.
Mục tiêu của bọn họ lại không phải thế lực nhỏ này mà là một trấn khác cách trấn Phong Thu không xa, tính toán qua mấy ngày nữa liền xuống núi động thủ.
Từ trong tay Chu Lý Viễn, Điền Đường cầm được bản đồ phạm vi mấy ngàn km bao gồm trấn Phong Thu, đơn sơ thì đơn sơ nhưng ít ra có thể phán đoán trấn nhỏ đó rốt cuộc ở chỗ nào, cùng với khoảng cách giữa nhau, hơn nữa kinh nghiệm của Chu Lý Viễn phong phú, trên bản đồ nơi nào cần đi thời gian bao lâu đều biết, nàng cũng đại khái có thể biết được.
Trùng hợp chính là thế lực nhỏ kia vừa hay là nơi gần nhất với trấn nhỏ phụ cận mà nhóm thổ phỉ kia muốn tập kích.
Điền Đường bỏ ra thời gian nhìn giao diện nhiệm vụ.
Khoảng cách nhiệm vụ tiêu diệt thổ phỉ đếm ngược còn lại 6 ngày, nếu trong 6 ngày nàng không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ thì có nghĩa nhiệm vụ này sẽ thất bại.
Giao diện nhiệm vụ nhắc nhở, một khi nhiệm vụ này thất bại sẽ khấu trừ 1000 lượng bạc.
Đối với tình huống ngượng ngùng trong túi của Điền Đường bây giờ mà nói, một khi nhiệm vụ thất bại liền có nghĩa nàng còn phải thiếu nợ 1000 lượng bạc, khả năng ở đoạn thời gian rất dài tiếp theo sự phát triển của thôn Điền gia sẽ đi vào trạng thái dừng chân tại chỗ.
Nàng cũng có thể từ bỏ nhiệm vụ, như vậy bị trừng phạt cũng có 10 lượng bạc mà thôi.
Nhưng nàng vẫn muốn đánh cược một lần, nàng muốn biết một nhiệm vụ bị đánh dấu là nhiệm vụ [khó khăn] đến tột cùng có thể mang cho nàng khen thưởng thế nào.
Trực giác nói cho nàng biết khen thưởng của nhiệm vụ lần này sẽ có quan hệ cùng “chiến lực”.
Hiện tại tất nhiên thôn Điền gia không cần đến chiến lực, nhưng nếu thôn Điền gia còn muốn tiếp tục khuếch trương ra bên ngoài thì chiến lực của thôn Điền gia sẽ trở thành điểm mấu chốt thành bại, nếu như không có chiến lực, thôn Điền gia cũng chỉ có thể là “Rùa đen rút đầu”.
Điền Đường vẫn luôn cảm thấy những thứ như chiến lực dùng hay không dùng là một chuyện, nhưng có hay không có là một chuyện khác.
Ta có, nhưng ta không cần, đó là trâu bò.
Nhưng nếu như ta ngay cả có cũng không có, đó chính là con gà yếu.
Trong hai lựa chọn là trâu bò và gà yếu, nàng không do dự chút nào sẽ chọn cái phía trước, cho nên nhiệm vụ lần này nàng nhất định phải làm, hơn nữa còn muốn hoàn thành một cách hoàn mỹ.
…
“Thực sự có thể sao?”
“Mọi chuyện đều đã đến nước này, không được cũng phải được, đi thôi, cũng sắp đến rồi.”
Bóng đêm dần tối, hai bên đường bị rừng cây che đậy, từng chiếc xe ván gỗ được giấu trong bóng tối, xác nhận toàn bộ đã được giấu kỹ, mười mấy người lặng lẽ rút khỏi một nơi khác. Cách một căn cứ đóng quân vài dặm, ngọn lửa nhỏ từ nơi nào đó phóng ra.
Một chỗ, hai chỗ, ba chỗ, xung quanh... Trước khi bị phát hiện, người phóng hỏa đã lặng lẽ bỏ chạy, không để lại một bóng dáng nào.
Thời điểm người đóng quân chú ý tới, những ngọn lửa nhỏ này gần như đã biến thành biển lửa.