Đặc biệt là mấy món làm từ thịt, hắn đã rất lâu, rất lâu rồi mới được ăn món liên quan đến thịt. Lâu đến mức hắn gần như quên đi vị thịt như thế nào. Bây giờ được ăn thịt khiến cho hắn cảm thấy mình giống như đang mơ vậy.
Nghĩ đến lúc này hắn chỉ là đang ở trong giấc mơ, hắn ăn nhanh hơn nữa, chỉ lo rằng hắn còn chưa kịp ăn no đã tỉnh khỏi giấc mộng.
Nhưng cho đến khi hắn ăn hết toàn bộ đống đồ ăn trước mặt, xoa thấy chiếc bụng no căng tròn của mình thì hắn còn chưa tỉnh lại, trước mắt hắn vẫn luôn là căn phòng kỳ lạ đó.
Hắn cẩn thận đặt bát đũa xuống, vừa định mở miệng ra nói chuyện thì “ợ’’ một cái, hơn nữa trong miệng còn toàn là mùi thịt.
Thoải mái thì thoải mái thật nhưng đương nhiên hắn không quên tình hình hiện tại.
Hứa Liên liếc nhìn mấy người xung quanh: “Muốn giết hay muốn lột xác thì tùy, hôm nay là do ta quá bất cẩn mới bị bọn ngươi bắt lấy. Nhưng các ngươi cứ ở đây như này thì sớm muộn gì cũng bị phát hiện.”
Vương Trường cười lên: “Ta không phải là nói rồi sao, bọn ta không sợ bị phát hiện. Hay nói cách khác, chuyện bọn ta lo lắng là các ngươi mãi không phát hiện ra chỗ này. Hứa Liên, ngươi muốn mỗi bữa sau này đều được ăn ngon như ngày hôm nay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play