Hôm sau, cuộc họp đội trưởng thường kỳ.
Tô Đông Hạ và Trần Liêm tham gia trực tuyến, các đội trưởng còn lại tập trung tại Bàn Cổ. Văn Thuật ngồi trong xe đẩy trẻ em, miệng ngậm bình sữa, được Thẩm Sơn Thương đẩy vào phòng họp, bắt đầu làm bộ làm tịch khi nghe thấy tiếng kinh ngạc của mọi người, cố ý nói giọng trẻ con: "Chào buổi sáng các chú các dì."
So với hôm qua, anh ta đã lớn hơn rất nhiều, trông khoảng ba hoặc bốn tuổi, tóc buộc đuôi ngựa, trên đuôi ngựa còn cài một chiếc nơ hồng xinh xắn, trên tay đeo chiếc vòng bạc mà những đứa trẻ bình thường hay đeo, trông xinh đẹp như một con búp bê.
Đỗ Nhược bị anh ta làm cho mềm lòng, kêu lên một tiếng, bế Văn Thuật ra khỏi xe đẩy, cúi đầu định hôn lên má anh ta. Văn Thuật lập tức nổi giận, dùng tay ngăn mặt Đỗ Nhược lại, lộ rõ bản chất thật sự, lớn tiếng nói: "Buông tôi ra, chúng ta không phải loại quan hệ đó!"
Đỗ Nhược dễ dàng kéo tay anh ta ra, vùi mặt vào má mềm mại thơm tho của anh ta hít lấy hít để, trong miệng phát ra âm thanh: "Thật đáng yêu, quá đáng yêu rồi, chú thương chú thương." Văn Thuật mặt đỏ bừng, vùng vẫy không được, cuối cùng dùng đuôi rắn đánh vào người Đỗ Nhược một cái, nhanh chóng nhảy vào lòng Thẩm Sơn Thương.
Đôi mắt đào hoa thu nhỏ của Văn Thuật ướt nhẹp, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bình tĩnh của Thẩm Sơn Thương: "Anh ấy hôn tôi, cậu không giúp tôi à?"
Thẩm Sơn Thương mỉm cười, xoa đầu anh ta: "Ngoan, họp xong rồi về học bài."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT