“Alice…” Tô Đông Hạ nhẹ giọng kinh ngạc.
Dù là chiếc kính râm, cái váy vẽ trên lá bài, hay từ ngữ viết ở dưới cùng, tất cả đều rõ ràng chỉ về Alice. Đỗ Nhược nhíu mày, nói: “Tại sao điểm đột phá của Giáo Chủ Chính Tự lại liên quan đến Alice? Gần đây sức khỏe của cô ấy rất kém, đã lâu rồi không rời khỏi Lục Thương.”
Từ Dung Xuyên cũng không thể khẳng định, quyền năng này tràn đầy sắc thái bí ẩn, anh rút ra lá bài đại diện cho Alice, không có nghĩa là Alice chính là điểm đột phá. Có lẽ điểm đột phá thực sự chính là hành động rút bài của anh, hoặc là gợi ý mà kết quả rút bài mang đến cho mọi người, cùng một loạt hiệu ứng cánh bướm được khơi ra bởi gợi ý. Về việc hiệu ứng này là tốt hay xấu, chỉ sợ là ngay cả Vận Mệnh cũng không rõ.
Lâm Bán Hạ hỏi: “Anh có ý kiến gì không?”
Từ Dung Xuyên lắc đầu: “Không khuyến khích quá chú ý đến kết quả này, chúng ta vẫn cứ tìm manh mối theo phân công đã thảo luận lúc nãy thì tốt hơn. Sau lễ truy điệu, tôi sẽ đi xem Alice rồi tìm cách giúp cô ấy phong ấn một phần năng lực. Còn về việc có manh mối của Giáo Chủ Chính Tự trên người cô ấy hay không, chỉ sợ rằng không thể ôm quá nhiều hy vọng.”
“Dung Xuyên nói đúng. Hôm nay đến đây thôi.” Đỗ Nhược bế Văn Thuật lên, véo má anh ta: “Cậu phải uống nhiều sữa, mau lớn lên đi, chúng ta không thể thiếu sức chiến đấu của Tam Thương được.”
Văn Thuật dùng đuôi rắn vỗ tay anh ấy ra, ngậm núm vú cao su, nói cho có: “Biết rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT