Tùy Chiêu Chiêu rất sảng khoái uống liền hai ly, nhìn qua là biết cô đã luyện qua, động tác mượt mà khó tả. Đến cả Vương Tiêu Chúc cũng nhìn ngây ra, cơn tức còn chưa phát đã phải nuốt xuống, khẽ ho một tiếng, ân cần khuyên nhủ: “Đủ rồi, đủ rồi, con gái buổi tối uống ít thôi, trông không ra thể thống gì cả.”
"Như vậy sao được, tôi còn chưa kính Vụ lão sư một ly mà.”
Dưới ánh đèn, màu mực sâu thẳm trong mắt Tùy Chiêu Chiêu càng thêm rõ ràng. Người này sở hữu vẻ đẹp như yêu ma hại nước, nhưng dường như cô ấy chẳng bao giờ để ý. Người khác nhìn vào, điều đầu tiên thu hút vẫn là tấm lưng thẳng đứng yêu kiều như cây cột của cô, thoải mái nâng đỡ cả một trời xuân.
“Tôi đặc biệt thích sách của Vụ lão sư.” Tùy Chiêu Chiêu nhướng mày, uống cạn ly rượu trong tay, “Hôm nay cuối cùng cũng được gặp thần tượng ngoài đời, mãn nguyện rồi.”
“Anh ấy không uống…”
Vương Tiêu Chúc vừa định thay Lạc Thanh Hà từ chối, thoáng thấy “ông tổ” đã nhanh gọn đứng dậy cầm lấy ly rượu vừa rót đầy trước mặt Vương Tiêu Chúc. Là chủ trì của buổi tụ tập hôm nay, anh lại là ông chủ, cần phải tiếp đãi rất nhiều. Ly rượu này không hề nhẹ.
“Hả…!?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play