Tuy nhiên, nhân vật chính của những sự kiện này lại là Tống Tĩnh An và Thái tử, một người là Thái tử hiện tại, một người là thứ muội của Thái tử phi tương lai.
Hơn nữa, cả hai người này đều không hề che giấu tình cảm của mình dành cho đối phương.
Vì vậy, một câu chuyện đẹp đẽ dần dần cũng bị biến tấu.
Thế nên, trước khi Thái tử quỳ cầu xin hủy hôn với ta, phụ thân đã cắt đứt liên lạc giữa Tống Tĩnh An và Thái tử, đồng thời phạt nàng phải suy ngẫm trong từ đường, không có sự cho phép của phụ thân thì không được bước ra khỏi từ đường nửa bước.
5
Khi ta đến từ đường, Tống Tĩnh An đang ngồi rất thoải mái trên ghế, trên bàn trà bên cạnh còn bày hai đĩa bánh chưa ăn hết, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng mang theo sự tươi sáng và kiêu ngạo không thể diễn tả.
Không giống như đang suy ngẫm, mà giống như chỉ tình cờ ngồi nghỉ ngơi một lúc.
"Tỷ đến đây làm gì?"
Thấy ta, nàng có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng lại lười đứng lên, vẫn tựa lưng vào ghế.
Ta còn chưa kịp mở miệng, nàng đã nhướng mày, đầy hứng thú nói: "Chẳng lẽ tỷ đến đây để trách mắng?"
"Tỷ à, không phải muội muốn tranh giành với tỷ, chỉ là theo muội biết, tỷ và Vân Hành ca ca dù đã đính hôn từ lâu nhưng tỷ quá cứng nhắc, quá nhàm chán, Vân Hành ca ca chưa bao giờ thích tỷ, ép duyên chẳng ngọt ngào, hôn nhân phong kiến sẽ không hạnh phúc đâu."
Nói rồi, Tống Tĩnh An còn lắc đầu thở dài, giọng điệu vừa thương hại vừa khinh thường.
Ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt có phần chế giễu của nàng, nhẹ nhàng nói:
"Muội nói đúng, ép duyên chẳng ngọt ngào, nếu muội và Thái tử tình cảm chân thành, thì với tư cách là tỷ tỷ, ta cũng không nên ngăn cản hai người."
"Tỷ nói vậy là sao?" Nghe lời ta nói, Tống Tĩnh An khá kinh ngạc, nàng mới chịu đứng lên khỏi ghế.
"Sáng nay, Thái tử quỳ lâu trước Ngự Thư Phòng, xin phép bệ hạ hủy hôn với ta, ta đã đồng ý rồi, giờ đây Thái tử và ta không còn liên quan gì đến nhau."
Nàng bước tới một bước, nhảy đến trước mặt ta, giọng nói mang theo sự kinh ngạc và nghi ngờ: "Tỷ thực sự đã hủy hôn với Vân Hành ca ca rồi?"
"Đương nhiên là thật, muội không tin thì có thể đi hỏi thăm, chuyện này, giờ cả kinh thành chắc đều biết rồi."
Ta vừa dứt lời, liền thấy trên khuôn mặt trắng trẻo của Tống Tĩnh An hiện lên niềm vui không che giấu nổi, nàng vui mừng nói:
"Vậy hôn sự của muội và Vân Hành ca ca thì sao? Bệ hạ có nói định ngày nào không?"
Ta ngừng lại một chút, nhíu mày: "Điều đó thì bệ hạ chưa nói, hơn nữa, chọn Trắc phi cho Thái tử cũng không cần bệ hạ hạ chỉ."
Nghe vậy, khuôn mặt của Tống Tĩnh An chợt đen lại: "Trắc phi? Sao lại là Trắc phi? Vân Hành Ca ca không phải đã nói muốn cưới muội làm Thái tử phi sao?"
"Vậy thì e là muội sẽ thất vọng rồi, Thái tử là trữ quân, địa vị cao quý, dù rằng hắn một lòng muốn cùng muội một đời một kiếp một đôi người, nhưng vị trí Thái tử phi thật khó phù hợp với muội."
Ta chậm rãi nói, mang theo vài phần tiếc nuối.