Đi đêm lắm ắt có ngày gặp ma.

Vào một mùa hè khi còn học đại học, tôi và anh đang trên đường về nhà sau khi xem xong một bộ phim thì gặp chuyện. Chúng tôi bị bốn tên côn đồ chặn trong hẻm nhỏ, trong tay mỗi người bọn chúng đều cầm một dao găm, ánh đèn đường phản chiếu tạo thành ánh sáng màu cam chói mắt.

Tôi đứng chắn trước anh, bàn tay run rẩy lấy ví ra: - Tôi có tiền, mấy người muốn bao nhiêu tôi cũng đưa.

Anh vỗ nhẹ vào vai tôi để trấn an, sau đó lướt qua tôi trực tiếp đi thẳng đến chỗ bốn tên côn đồ kia.

Sau này tôi mới biết, anh không chỉ là đai đen Taekwondo mà còn là vận động viên mười môn phối hợp.

Sức khoẻ của tôi không tốt, không thể học tiết thể dục, vì sợ tôi ở một mình buồn chán nên anh mới cúp học bầu bạn với tôi.

Tôi trợn mắt há mồm nhìn bọn côn đồn nằm ngã trên mặt đất.

Anh một tay gọi điện báo cảnh sát, một tay ôm tôi rời khỏi con hẻm nhỏ.

Sau khi cho xong lời khai ở đồn cảnh sát, tôi chú ý thấy trên cánh tay anh có một vết thương chảy máu, có lẽ là trong lúc đánh nhau bị quẹt làm bị thương. Vết thương không sâu, máu cũng đã ngừng chảy, nhưng tôi vẫn không khỏi đau lòng.

Anh cười: - Em hôn anh một cái là sẽ khỏi.

Thế là ngay trước mặt mọi người trong đồn cảnh sát, tôi ôm lấy mặt anh và trao cho anh một nụ hôn.

Thời điểm mở mắt tôi sững cả người.

Ba mẹ tôi nghe tin đã chạy đến, hiện tại đang đứng ở cửa nhìn chúng tôi.

Hàng loạt cảnh phim tình cảm éo le, đầy kịch tính lóe lên trong tâm trí tôi, vậy là tôi lập tức ôm lấy anh rồi nói: 

- Tụi con là tình yêu đích thực! Đừng nghĩ đến chuyện chia rẽ tụi con!

Mẹ tôi ngẩn người một lúc mới nói:

- Mẹ có nói sẽ chia rẽ đâu…

*

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi và anh sống chung với nhau.

Mấy bạn học cũ đều biết chuyện của chúng tôi, bọn họ hết nhìn cơ thể ốm yếu của tôi rồi lại nhìn cơ thể cường tráng của anh, nói: 

- Lỡ mà đánh nhau, chẳng phải anh ấy sẽ trừng phạt cậu dễ dàng như đang bắt một con gà sao?

Tôi khẽ ho một tiếng, ngượng ngùng nói:

- Anh ấy không nỡ làm vậy đâu.

…Ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt.

Tôi tình cờ thấy một câu hỏi ở trên Zhihu: ( truyện đăng trên app TᎽT )

 [Bắt đầu từ câu ‘người đàn ông tôi bao nuôi cưng chiều là ông lớn có thể thủ tiêu tôi bất cứ lúc nào’ có thể viết ra câu chuyện như thế nào?]

Tôi bất chợt nhớ đến anh, sau đó hăng hái bừng bừng bắt đầu gõ chữ:

[Người đàn ông tôi bao nuôi cưng chiều là ông lớn có thể thủ tiêu tôi bất cứ lúc nào…]

Anh tiến đến, trông thấy dòng chữ trên màn hình thì khẽ cười một tiếng, xóa chữ ‘tiêu’¹ đi. Sau đó anh kéo tôi vào phòng và ‘trừng phạt’ một trận.

từ “干掉” có nghĩa là thủ tiêu nhưng sau khi xoá từ ‘’ thì chữ ‘’ đồng âm với từ hiếp ‘’ trong tiếng quảng.)

*

Tôi và anh đã cãi nhau.

Tôi không còn nhớ vì lý do gì mà chúng tôi cãi nhau, có lẽ chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi nhỏ nhặt mà thôi. Điều duy nhất tôi nhớ là bởi vì chuyện đó mà tôi tức giận tự nhốt mình trong phòng, không chịu đi làm cùng anh.

Trưa hôm ấy anh không về nhà.

Tôi đợi đến khi hoàng hôn buông xuống, nhưng anh vẫn chưa trở về. Đúng lúc này tôi nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.

Anh bị một chiếc xe tải vượt đèn đỏ đâm trúng khi đang lái xe băng qua ngã tư. Nhưng địa điểm xảy tai nạn lại không phải trên đường về nhà.

Tôi vô cùng lo lắng bắt taxi đến bệnh viện, đi được nửa đường tôi mới nhớ ra, giao lộ kia nằm giữa công ty anh và bệnh viện.

Ngày hôm trước anh có bảo với tôi rằng bình xịt hen suyễn của tôi sắp hết rồi, thế nên ngày mai sẽ đến bệnh viện lấy cho tôi.

Sau đó anh đi.

Thời điểm tai nạn giao thông xảy ra, tôi vẫn còn đang ở nhà hờn dỗi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play