Từ lúc bắt đầu, anh đã không đồng ý.

Anh nói: - Cậu dám chạm vào tôi, tôi sẽ cùng cậu đồng quy vu tận.

Tôi nói: - Trọn bộ đĩa CD One Piece.

Anh do dự một lát rồi nói: - Dù cậu chiếm được cơ thể tôi, thì cũng không có được trái tim của tôi.

Tôi nói: - Thứ tôi muốn là cơ thể của anh.

Thế là tôi đè anh xuống giường, định làm chuyện đó.

30 giây sau, tôi chạy trối chết.

Có trai bao nào mà cởi quần ra còn  lớn hơn cả bố đường không?

*

Anh ôm lấy cơ thể của mình co ro ở đầu giường, trên khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, trên giường một mảng bừa bộn, quần áo vương vãi khắp sàn.

Tôi đứng ở cạnh cửa lạnh lùng hỏi: - Anh còn muốn ở trong bộ dạng ngốc nghếch như vậy bao lâu nữa?

Anh quay đầu, đôi mắt đỏ hoe không nói lời nào.

Tôi nói: - Được rồi, chăn mền tôi gấp, quần áo tôi giặt, ok chưa? Nhanh rời giường cho ông!

Anh vui vẻ rời giường, lúc đi ăn sáng còn ngân nga một bài hát.

*

Bữa tối tôi đắp chăn cho anh, rồi ôm anh vào lòng chuẩn bị đi ngủ.

Anh đẩy tôi ra, nói: - Như này không đúng. ( truyện trên app tyt )

Tôi nói: - Sao cơ?

Anh nói: - Tôi là trai bao của cậu, đáng lý ra cậu phải hung hăng xé toạc quần áo của tôi, sau đó làm này làm nọ với tôi 

Mặt tôi đỏ bừng

Tôi đã có cái suy nghĩ đó với anh từ rất lâu rồi, chẳng qua là vẫn chưa xuống tay.

Nếu đã như vậy, ờm…tới thì tới thôi…

Tôi lấn người về phía trước giật áo ngủ của anh ra, anh làm bộ giãy dụa chống cự rồi xoay người đè tôi dưới thân.

…Ối giời?

*

Anh nói tôi không yêu anh, nói tôi có người khác ở bên ngoài chỉ vì tôi không chịu ngủ chung với anh, nhắm mắt làm ngơ những ám hiệu mập mờ của anh.

Anh bước vào phòng làm việc, có vẻ như anh vừa tắm xong, bọt nước nương theo những lọn tóc nhỏ ướt át rơi xuống trên cơ ngực cường tráng, rồi lại trượt xuống cơ bụng săn chắc. Lặng lẽ biến mất trong chiếc khăn tắm quấn quanh eo.

Anh cứ đứng nhìn tôi như vậy.

Anh muốn.

Tôi phớt lờ ánh mắt khát khao của anh, kẹp laptop dưới cánh tay rồi cúi đầu rời  đi.

Mẹ kiếp, ngủ với anh chỉ tổ khiến tôi đau mông.

*

Anh là bạn học cấp ba của tôi.

Trong giờ học, chúng tôi lấy cuốn vở vốn đặt dưới ngăn bàn lúc nãy chơi cờ ca-rô, tan học chúng tôi lại cùng nhau đạp xe về nhà.

Hoa khôi lớp cắn môi hỏi tôi có thể chở cô ấy về hay không.

Tôi nói: - Tay lái của tôi không tốt, chở người khác dễ bị ngã lắm.

Anh nói: - Lần trước lốp xe của tôi bị thủng, cậu chở tôi về chẳng phải rất ổn đấy sao?

Tôi nói: - Chở người khác không được, nhưng chở cậu thì được.

Anh nói: - Hả?

Anh nói: - Ồ…

*

Mỗi lần đến tiết thể dục, anh đều trốn đến phòng y tế tụ hợp cùng tôi, chúng tôi ở đó mở điều hoà, uống nước ngọt và đánh bài.

Hôm đó anh đến như thường lệ, nhưng anh không mang theo bộ bài nào.

Anh gọi tên tôi: - Trần Tiểu Phi.

- Chuyện gì? - Tôi ngẩng đầu lên.

Sau đó anh tiến lại gần…

Đó là nụ hôn đầu của tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play