Bây giờ muốn có Ma tài thì có thể rút từ hồ đạo cụ, hồ hiếm thì luôn cho ra Ma tài, chỉ có điều rất đắt. Lục Văn Dao nghĩ đến số điểm tích lũy mà mình đã chi ra, lại thấy xót cả ruột. Cô đâu phải Sariel, chẳng thể vung tiền như rác được.
Nhưng so với điểm tích lũy, an toàn của bản thân vẫn quan trọng hơn. Có sống thì mới kiếm được thêm nhiều điểm tích lũy chứ!
Nguyên Chanh khó hiểu hỏi: “Sao cậu không tự đi nói với anh ấy đi? Tiến sĩ Tống rất dễ nói chuyện mà.”
Dù gì cũng đâu phải Tống Ngạn Thanh cung cấp Ma tài, nên anh ấy chắc chắn sẽ không từ chối.
Lục Văn Dao chỉ cười khổ, định nói gì đó nhưng nghĩ đến chuyện còn nhờ vả nên đành nuốt lại, rồi ôm cánh tay của Nguyên Chanh mà nũng nịu. Cuối cùng, cô cũng thuyết phục được Nguyên Chanh.
“Vậy để tớ đi hỏi, nếu anh ấy không đồng ý thì thôi nhé.”
“Đồng ý là được rồi!” Lục Văn Dao hài lòng, thế là ổn thỏa! Có Nguyên Chanh mở lời, sao Tống Ngạn Thanh có thể từ chối được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT