Lại đến ngày phát lương, Chân Hân ôm mấy cái thùng xếp chồng lên nhau, hơi chật vật bước ra khỏi Cục Dị Điều.
Dạo gần đây, Nguyên Chanh rút từ hồ đạo cụ mới ra mắt của Máy Điều Ước, may mắn bùng nổ, hai mươi lần rút đều trúng liên tục những vật phẩm hiếm có tỷ lệ rớt cực thấp. Sau khi tin tức lan truyền, lần nào Nguyên Chanh đến Cục Dị Điều cũng có người muốn "ké" vận may của cô để rút đạo cụ.
Đồng nghiệp cùng cơ quan nên Nguyên Chanh khó từ chối, nhưng sau vài lần, cô dần không còn muốn đến Cục nữa. Thời gian trước khi quay lại trường học, cô hoặc ở nhà hoặc ở sân tập bay.
Ở nhà nhiều hơn, có vẻ như đang luyện tập với ma vật, nhưng Nguyên Chanh không nói, và Chân Hân cũng không hỏi. Ma vật ký khế ước của Nguyên Chanh nhiều đến vậy, có lẽ cô muốn nâng cấp một hai con nào đó chăng.
Hai thùng mà Chân Hân đang mang là phúc lợi hàng tháng của Nguyên Chanh. Những thứ đồ ăn uống không cần Chân Hân tự mình đi lấy vì đã có người định kỳ giao đến tận nhà. Hai thùng này liên quan đến ma vật: một thùng rưỡi là đồ ăn vặt cho ma vật, nửa thùng còn lại là thức ăn cho ma vật, đều là nguồn cung cấp cố định hàng tháng của Nguyên Chanh.
Tiền lương của Nguyên Chanh mỗi tháng sẽ được chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng của cô. Đương nhiên, không còn là số tiền năm ngàn đồng như khi cô vừa gia nhập Cục nữa. Nguyên Chanh không còn quan tâm lắm đến con số cụ thể vì hiện giờ cô không thiếu tiền tiêu, đó là một con số khiến Chân Hân phải thèm nhỏ dãi.
Nhưng Chân Hân không hề ganh tị chút nào. Là trợ lý của Nguyên Chanh và từng theo cô ra tiền tuyến, Chân Hân biết rõ, những gì Nguyên Chanh có được hiện tại đều là điều xứng đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT