Tuy trên mặt Hỏa Nha Cẩu hiện rõ hai chữ không vui nhưng vẫn nghe lời đi qua.
Kiều Tang ngồi xổm xuống xoa xoa đầu nó.
Hỏa Nha Cẩu thoải mái híp mắt, hoàn toàn không còn dáng vẻ xù lông như ban nãy.
Dễ dỗ quá đi. Kiều Tang không khỏi cảm khái.
“Hỏa Nha Cẩu, em với Bàn Gia Cưu cùng lên đi.” Kiều Tang nói.
“Gâu!”
Hỏa Nha Cẩu vui vẻ gâu một tiếng, xoay người lại, ánh mắt tức khắc tràn ngập ý chí chiến đấu.
Sau này, ai mà nói tính tình thú sủng hệ Hỏa không tốt, Kiều Tang là người đầu tiên phản đối!
“Sử dụng Mãnh Chàng!” Kiều Tang trực tiếp ra lệnh.
Cô không quan tâm nữ sinh đối diện đã sẵn sàng hay chưa. Chẳng lẽ lúc đánh nhau còn phải thông báo: tớ đánh cậu nha?
Đây là lần đầu tiên cô và Hỏa Nha Cẩu phối hợp, Kiều Tang không hy vọng thua.
Tứ chi Hỏa Nha Cẩu hăng hái, nháy mắt xông ra ngoài.
Tầm mắt Từ Linh Lam vẫn luôn tập trung vào một người hai thú bên kia, cô nàng nhịn xuống xúc động chửi ầm lên, nhanh chóng phản ứng, “Mạc Vĩ Hồ, dùng đuôi trói nó lại!”
Sở dĩ, ban nãy Hỏa Nha Cẩu sử dụng Mãnh Chàng thành công là bởi vì lực chú ý của Từ Linh Lam đều tập trung vào Bàn Gia Cưu. Hiện tại, cô nàng đã để mắt đến Hỏa Nha Cẩu, tất nhiên là có chuẩn bị.
Hỏa Nha Cẩu mới sinh chưa đến một tháng, tốc độ di chuyển của nó trong mắt Mạc Vĩ Hồ chẳng khác nào rùa bò.
Nó thảnh thơi vươn cái đuôi hơn hai mét ra trước chờ Hỏa Nha Cẩu tới gần.
“Bàn Gia Cưu, ôm Hỏa Nha Cẩu bay lên trời đi.” Kiều Tang lập tức hạ đạt mệnh lệnh.
Tốc độ phi hành của Bàn Gia Cưu chậm, đó là khi so sánh với thú sủng hệ Phi Hành khác, còn so với em bé Hỏa Nha Cẩu, tất nhiên là bỏ xa cả con phố.
Mặc dù hiện tại Hỏa Nha Cẩu đang trong trạng thái hăng tiết, Bàn Gia Cưu cũng dễ dàng bắt kịp, cắp nó bay lên.
Từ Linh Lam sửng sốt, không rõ đối phương muốn làm gì.
“Gâu?” Hỏa Nha Cẩu cũng không rõ.
Nó và Kiều Tang phối hợp lần đầu, cùng với Bàn Gia Cưu cũng là lần đầu tiên hợp tác, hiển nhiên còn chưa phản ứng lại.
“Bàn Gia Cưu ném Hỏa Nha Cẩu lên trên người đối thủ.” Kiều Tang bình tĩnh nói.
Bàn Gia Cưu ôm Hỏa Nha Cẩu do dự.
Suy cho cùng, nó không phải thú sủng của Kiều Tang, nên không ném Hỏa Nha Cẩu vào Mạc Vĩ Hồ.
Kiều Tang có chút bất đắc dĩ, vừa muốn hạ đạt mệnh lệnh tiếp theo thì Bàn Gia Cưu lại chấp hành mệnh lệnh cô vào lúc này.
Rõ ràng, đây không phải là thời cơ tốt, thời gian đã chậm hơn ba giây kể từ khi Kiều Tang ra lệnh, đối phương đã có đủ thời gian nghĩ ra biện pháp ứng phó.
Hỏa Nha Cẩu bay tới trên người Mạc Vĩ Hồ, Kiều Tang trong lòng cả kinh, vừa định kêu Hỏa Nha Cẩu né tránh, nhưng đối diện lại không có động tĩnh.
Từ Linh Lam không ra lệnh Mạc Vĩ Hồ làm cái gì.
Kiều Tang khó hiểu, nhưng không ảnh hưởng cô phát lệnh.
“Hướng về phía cổ nó, dùng Nanh Lửa!”
Nguyên nhân Kiều Tang không lựa chọn Bạch Sa Hồ chủ yếu là vì lực phòng ngự của nó quá thấp, cho dù có tiến hóa thành Mạc Vĩ Hồ cũng như thế.
Khác với cái đuôi có sức mạnh kinh người, thân thể Mạc Vĩ Hồ cực kỳ yếu ớt, chỉ bị thương nhẹ thôi cũng đau đớn không chịu nổi, mà phần cổ của nó càng là nhược điểm trí mạng.
“Mau tránh ra!” Lúc này, Từ Linh Lam mới hiểu ý đồ của đối phương.
Nhưng đã không còn kịp nữa.
Hàm răng bén nhọn, nóng rực lửa nhắm vào cổ Mạc Vĩ Hồ cắn phập xuống.
“Mạc!!”
Mạc Vĩ Hồ kêu thảm thiết, lông tóc đều dựng ngược lên, thân thể vùng vẫy kịch liệt, muốn hất Hỏa Nha Cẩu xuống dưới.
Hỏa Nha Cẩu lại giống như thuốc cao da chó, có làm thế nào cũng không ném nó đi được.
“Nhảy ra.” Kiều Tang nói.
Hỏa Nha Cẩu không chần chờ, lập tức rời khỏi thân thể Mạc Vĩ Hồ, nhảy qua một bên.
Giây tiếp theo, Mạc Vĩ Hồ quất cái đuôi hơn hai mét về phía đối thủ, không hề lưu tình.
Tuy nhiên, Hỏa Nha Cẩu không còn trên người nó, toàn bộ sức mạnh của cái đuôi quất lên người mình.
“Mạc!!!”
Mạc Vĩ Hồ vốn đã bị thương ở cổ, lại ăn thêm một đuôi, khiến vết thương càng thêm đau đớn.
“Mạc Vĩ Hồ, bình tĩnh lại!” Từ Linh Lam ở một bên gấp đến dậm chân, cô nàng không rõ sao mới có một lát mà tình thế liền biến thành như vậy.
Mạc Vĩ Hồ cực kỳ đau đớn, căn bản không để ý tới ngự thú sư nói gì.
“Bàn Gia Cưu, Dực Trảm!” Kiều Tang thừa thắng xông lên.
Dực Trảm là kĩ năng đặc biệt của thú sủng hệ Phi Hành, có thể hoá đôi cánh thành lưỡi dao sắc bén, là chiêu thức mà tuyệt đại đa số thú sủng hệ Phi Hành đều biết.
“Cưu.”
Bàn Gia Cưu mở đôi mắt màu xám, ngơ ngác nhìn Kiều Tang.
Nó không biết.
******
Tuy Kiều Tang nghe không hiểu Bàn Gia Cưu nói gì, nhưng nhìn biểu cảm của nó vẫn là đọc hiểu.
“Sử dụng không khí làm thành lưỡi dao sắc bén.” Kiều Tang không hề do dự.
Bàn Gia Cưu đập cánh về phía trước một cái, nháy mắt trong không khí xuất hiện sáu lưỡi dao do không khí ngưng tụ thành.
“Mạc Vĩ Hồ! Né mau!” Từ Linh Lam hoảng loạn vô cùng.
Đồng tử màu hổ phách của Mạc Vĩ Hồ co rụt lại, nhìn lưỡi dao sắc bén trên không trung vùn vụt bay đến, chịu đựng đau nhức né sang bên cạnh.
Tuy nhiên vẫn bị bốn lưỡi dao sắc bén đánh trúng.
“Mạc!!”
Thân thể Mạc Vĩ Hồ lung lay, cảm giác giây tiếp theo sẽ ngã xuống.
“Hỏa Nha Cẩu, Mãnh Chàng.” Kiều Tang nói.
Hỏa Nha Cẩu đứng nhìn từ nãy giờ, ngứa tay ngứa chân nhịn hết nổi, bây giờ nghe thấy có mệnh lệnh, nó hung hăng dốc hết toàn lực phóng tói Mạc Vĩ Hồ. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)
Tựa như bị cọng rơm cuối cùng đè lên, hai mắt Mạc Vĩ Hồ trợn trắng ngã xuống.
Hoàn hoàn bị nghiền áp……
Hai chân Từ Linh Lam mềm nhũn, ngã bệt xuống đất.
Toàn bộ quá trình, Mạc Vĩ Hồ chẳng khác nào bia ngắm, bị công kích liên tục.
Từ Linh Lam hoảng hốt, học kỳ sau cô đã lên lớp 12, thế mà lại thảm bại dưới tay một ngự thú sư còn chưa có giấy chứng nhận.
Vấn đề không phải là 1 đánh 2, vấn đề là cô thua nhưng còn chưa xuất ra được một kỹ năng nào.
Từ Linh Lam nhìn ra được nữ sinh hung hăng này còn không biết Bàn Gia Cưu có kỹ năng gì, Hỏa Nha Cẩu cũng không có gì đặc biệt.
Cô thua hoàn hoàn là bởi khả năng chỉ huy kém cỏi……
Kiều Tang không để ý đến phản ứng của đối phương, cô ôm chặt Hỏa Nha Cẩu vọt vào lòng, cười nói: “Em giỏi lắm.”
“Gâu!”
“Gâu gâu!”
Hỏa Nha Cẩu vui vẻ, liên tục khoa tay múa chân với Kiều Tang.
Sắc mặt Kiều Tang cổ quái.
Hỏa Nha Cẩu trực tiếp nhảy xuống đất, nhe răng ra, hàm răng sắc bén được bao trùm bởi ngọn lửa. Sau đó ngọn lửa biến mất, nó hưng phấn lại tiếp tục khoa tay múa chân với Kiều Tang.
“Em nói trước kia em chưa bao giờ sử dụng thành công Nanh Lửa?” Kiều Tang hỏi.
Hỏa Nha Cẩu liên tục gật đầu.
Nhưng mà cô nhìn thấy rõ ràng trong Ngự Thú Điển có ghi Hỏa Nha Cẩu biết dùng kĩ năng Nanh Lửa mà.
Kiều Tang khó hiểu, ý thức cô kết nối với Ngự Thú Điển.
【 tên: Hỏa Nha Cẩu 】
【 thuộc tính: Hỏa 】
【 cấp bậc: Sơ cấp ( 63/1000 ) +】
【 kỹ năng:
Giao Trú ( nhập môn 73/100 ) +, Mãnh Chàng ( tinh thông 135/500 ) +, Nanh Lửa ( nhập môn 2/100 ) +】
【 điểm: 50】
Ánh mắt Kiều Tang sáng lên, trị số thay đổi!
Mãnh Chàng và Nanh Lửa cùng với điểm số phía dưới đều thay đổi.
Kỳ thật, nhìn kỹ trị số phía sau Nanh Lửa, trong lòng Kiều Tang đã có phỏng đoán.