Tuy rằng tài nghệ của Tạ Ngạn Phỉ chẳng ra gì, nhưng tốt xấu gì y cũng có cả đống sức mạnh, cú đá này đã thẳng chân đá bay Bùi Trạch, làm hắn ta ngã cái rầm xuống đất, hơn nửa ngày vẫn không thể dậy nổi.
Thấy Bùi Trạch quỳ rạp trên mặt đất như một còn rùa, vẫn say khướt chưa hoàn toàn tỉnh táo để biết đã xảy ra chuyện gì, mọi người trong phòng sợ hết hồn: Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Ngũ hoàng tử nói động thủ liền động thủ? Đây là Ngũ hoàng tử mà bọn họ biết sao?
Bùi Trạch cảm thấy lục phủ ngũ tạng mình đều đau đến phát khóc, hắn ta nằm trên đất thật lâu mới bò dậy, đau đến tỉnh cả rượu, mất nửa nhịp để tỉnh táo nhận ra mình bị người khác đạp, nhất thời liền nổi giận: “Kẻ nào đạp bổn công tử? Không muốn sống có phải không?”
Bùi Trạch vừa động một cái, có người vội vàng tiến lên đỡ hắn ta.
Bùi Trạch vừa quay người, liền thấy Tạ Ngạn Phỉ cách hắn ta rất gần, hắn ta nhìn xung quanh một vòng, tất cả mọi người đều yên lặng cúi đầu, bày tỏ mình không thấy cái gì hết.
Nếu là lúc trước, chắc chắn bọn họ sẽ hướng về phía Bùi Trạch.
Dẫu sao một người là công tử Trấn Quốc Công phủ, một người là Ngũ hoàng tử không được sủng ái, khẳng định sẽ hướng về phía có thực quyền là Trấn Quốc Công phủ, nhưng tình hình bây giờ không giống nữa, Minh Hiền Đế đối với Ngũ hoàng tử không giống trước. Tuy họ là đám ăn chơi trác táng nhưng cũng biết xem xét thời thế, người không được đắc tội thì không thể ngoan cố đâm đầu vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT