Tỳ nữ dọc đường hỏi han, rất nhanh đã hỏi tới phòng khách, kết quả hỏi vị trí của Thế tử có đôi mắt không tốt kia, lại được báo cho biết hắn ở trong phòng phương trượng, nàng ta vội vàng đi qua, đến gần quả nhiên thấy thuộc hạ quen mắt kia của Thế tử, nàng ta hít sâu một hơi rồi đi đến.
Tố Lan hỏi đường chậm trễ một lát, cho nên đến khi tìm được Bùi thế tử, Bùi Hoằng đã trò chuyện với phương trượng được một lát rồi, cũng thuận lợi lấy được mấy quyển kinh thư.
Tố Lan tìm được rồi cũng không dám đi vào, chẳng qua là ở bên ngoài tường trình chuyện Vương gia bị thương, muốn Bùi thế tử đi qua một chuyến. Sau khi nói vị trí là thiên phòng sau viện cung phụng Bồ Tát, nghe thấy Bùi Hoằng đã biết được, cũng không dám dừng lại mà nhanh chóng trở về tìm cô nương.
Nàng ta lo lắng nếu một mình cô nương ở chung với Ngũ hoàng tử, nhỡ may truyền ra cái gì, chẳng lẽ cô nương thật sự phải gả cho Ngũ hoàng tử sao?
Mặc dù cô nương đã từ hôn, nhưng thấy thế nào Ngũ hoàng tử cũng không… xứng đôi với cô nương.
Bùi Hoằng cầm kinh thư chắp tay với phương trượng một cái, phương trượng nghe nói đây là Bùi thế tử, vốn đã rất khách khí, lại nghe thêm có Vương gia gì đó bị thương, càng sợ hãi hơn, “Vương gia? Không biết là vị Vương gia nào?”
Bùi Hoằng nói, phương trượng vừa nghe là Húc vương, mặc dù ông cách xa trong kinh, nhưng cũng có nghe nói về mấy chuyện mới xảy ra. Dẫu sao hương khói coi như thịnh vượng, khách tới dâng hương cũng không ít, năm mồm miệng bảy ông cũng nghe không ít, cũng biết Húc vương được Hoàng thượng coi trọng, nhỡ may xảy ra chuyện gì ở chùa Khúc Phong của ông ta, sợ là không ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT