Vu Dung Lang mặc y phục dạ hành đứng ở ngoài cửa, tựa như có thể tưởng tượng ra hình ảnh mỹ nhân lên giường cởi từng món đồ sau khung cửa, lý trí cũng mất hơn nửa, chỉ còn lại cái nhìn kia. Đèn vừa tắt, gã đã không kịp chờ đợi bay vút ra, nấp ở dưới chấn song, dùng ngón tay chọc thủng cửa sổ giấy, đáng tiếc cách một cái bình phong không thấy rõ.
Gã vẫn luôn chịu đựng, cuối cùng quả thực không có cách nào nhịn được nữa, gã mới cạy chấn song, mở một khe hở và nhảy vào.
Gần như cùng lúc gã tiến vào, Ảnh Thanh vội vàng tới đóng chặt cửa sổ từ bên ngoài.
Bùi Hoằng đứng ở sau tấm bình phong cũng không nằm xuống, lúc Vu Dung Lang nhảy vào trong phòng, hắn đếm giờ, vừa nghe được tiếng cạch từ bên ngoài, hắn đã nâng tay đập vỡ một cái bình hoa bên cạnh, một tiếng vang thật lớn, làm thức tỉnh Vu Dung Lang còn đang đắm chìm trong ảo mộng giành lấy người đẹp.
Gã hơi kinh ngạc, một tiếng động vang lên bên ngoài đã khiến gã cảnh tỉnh, nhưng lại không bỏ được mỹ nhân sau tấm bình phong, kết quả cũng chỉ là dừng một lát, cửa phòng đã bị đá văng: “Chuyện gì xảy ra? Tiểu thư sao thế? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Ảnh Thanh ở bên ngoài lập tức trầm giọng nói: “Có kẻ xấu! Ta chính mắt nhìn thấy gã nhảy vào! May mà lão gia nghe nói gần đây có hái hoa tặc phạm tội, sợ hoa dung nguyệt mạo của tiểu thư nhà chúng ta bị làm bẩn mới để cho chúng ta ở chỗ này trông nom, quả nhiên! Bắt được tên tặc tử này rồi! Còn không mau vọt vào bắt người đi!”
Ảnh Thanh lời này là cố ý nói cho Vu Dung Lang, sợ Vu Dung Lang hoài nghi tại sao bọn họ lại ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT