Hai em của Tạ Ngạn Phỉ, em trai tên là Tạ Tư Nhiên, năm nay mười sáu tuổi, là em cùng cha khác mẹ; em gái tên là Miêu Miêu, mười lăm tuổi, là em cùng mẹ khác cha.
Tuy ông cụ Tạ đã sớm nói rõ lần này Tạ Ngạn Phỉ dẫn về một “chú rể” chứ không phải con dâu, mà pháp luật hôn nhân đồng giới cũng đã được thực hiện nhiều năm, dù cha mẹ của Tạ Ngạn Phỉ tiếp nhận kém một chút, nhưng xét cho cùng từ khi Tạ Ngạn Phỉ còn nhỏ họ đã không mấy quan tâm, ông cụ cũng đã đồng ý, thì họ cũng chẳng còn mặt mũi nào để chỉ trích gì nữa.
Tạ Tư Nhiên và Miêu Miêu thì càng không có gì để nói, tuổi còn nhỏ, lại sinh ra trong thời điểm luật hôn nhân đồng giới đã được ban hành, khả năng tiếp nhận tự nhiên rất tốt, đương nhiên không thấy phiền lòng.
Thế nhưng, dù đã có chuẩn bị trước, khi hai người được lão quản gia Chu đưa vào, trong phòng khách vốn đang ngồi năm người, ngoại trừ ông cụ Tạ thì ai cũng sững sờ.
Chủ yếu là vì… hai người đó quá xuất sắc. Dù cả bốn người từng gặp qua Tạ Ngạn Phỉ, nhưng cũng đã là chuyện nhiều năm về trước. Mấy năm nay từ sau khi Tạ Ngạn Phỉ bỏ nhà ra đi, gần như không còn liên lạc. Mỗi lần gọi điện thì bị cúp máy, mà họ cũng bận rộn, đành mặc kệ.
Giờ thấy hai người vai kề vai bước vào, đứng trước mặt mình, cả bốn người như bừng tỉnh từ trong mộng.
Tạ Ngạn Phỉ với bốn người này không có bao nhiêu tình cảm, nhưng dù sao cũng là cha mẹ ruột, nên vẫn giữ chút thể diện, chào một tiếng, rồi phát hiện hai đứa nhỏ Tạ Tư Nhiên và Miêu Miêu đang dán chặt mắt vào Bùi Hoằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT