Tạ Ngạn Phỉ ăn no đến căng bụng, mãi đến khi ngồi lên xe mới nhớ ra chuyện muốn xem thử rốt cuộc Bùi Hoằng đã mua những gì, y quay đầu nhìn sang, lập tức mắt sáng rực.
Chỉ thấy Bùi Hoằng đang ngồi nghiêm chỉnh, cho dù chỉ là ngồi trong taxi, hắn cũng không tháo mũ xuống. Mái tóc đen dài được buộc gọn ra sau, trên người mặc một bộ đồ thể thao.
Ban đầu, đi ra mắt người lớn lẽ ra nên mặc vest nghiêm chỉnh thì hợp hơn, nhưng dáng vẻ của Bùi Hoằng cần phải đội mũ để tránh bị người ta chú ý, hơn nữa với mái tóc dài giống hắn như vậy mà mặc vest lại càng không hợp. Thế là cả hai dứt khoát mặc đồ đôi thể thao luôn.
Tạ Ngạn Phỉ ban đầu còn tò mò muốn biết Bùi Hoằng đã chuẩn bị quà gì để ra mắt ông cụ, nhưng lúc này vừa nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của hắn khi đang dõi mắt nhìn ra bên ngoài, ngắm nhìn những tòa nhà chọc trời và các loại xe cộ đủ kiểu lướt qua ngoài cửa sổ...
Dù tối qua y đã giảng hết lý thuyết cho Bùi Hoằng rồi, nhưng lúc này được tận mắt chứng kiến, hẳn là bị chấn động lắm chứ? Chưa từng thấy đúng không? Có phải tam quan cũng bị đập tan rồi không?
Tạ Ngạn Phỉ biết thính lực của Bùi Hoằng tốt, bèn ghé sát lại, dùng giọng rất nhẹ, chỉ đủ để hai người nghe thấy, mỉm cười nói nhỏ:
“Thế nào? Có phải cảm thấy mấy người dưới trướng anh ngày phải đi ngàn dặm, nhưng ở chỗ bọn em cũng chỉ là chuyện thường tình thôi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT