Một ngày nọ, Tạ Ngạn Phỉ và Bùi Hoằng vừa đi tuần du bên ngoài về. Sau mấy hôm ngoan ngoãn ở trong cung, y đã bắt đầu cảm thấy chán, và cuối cùng cũng nhớ ra… hình như mình đã bỏ quên hệ thống khá lâu rồi.
Y lười biếng nằm phơi nắng ở khoảng sân ngoài điện, một chân vắt lên tay vịn, nằm gác đầu trên đùi Bùi Hoằng, vừa nhai nho do hắn đút, vừa phồng má chán chường hỏi hệ thống:
“Tiểu hệ thống ơi, nói mới nhớ, lâu lắm rồi ta không hỏi độ hảo cảm của Thế tử nhỉ? Giờ bao nhiêu rồi?”
Lúc trước trị thương tay cho phụ hoàng thì giảm một ít, sau lại chữa tẩu hỏa nhập ma cho Thế tử cũng mất thêm chút, lúc đó vẫn còn mấy ngàn điểm. Giờ cũng ba năm trôi qua rồi, chẳng lẽ không lên tới mười ngàn à?
Y len lén ngẩng mắt nhìn Bùi Hoằng đang cúi đầu nghiêm túc bóc nho, nếu không tăng… hừ hừ hừ, chắc chắn Thế tử thay lòng rồi! Chán ta rồi!
Đến lúc đó thì đừng trách ta cho ăn món "thịt xào ớt hiểm" mỗi ngày nhé!
Trong đầu nói xong mà không nghe thấy hệ thống đáp lại, đợi một lúc lâu, không biết có phải do rảnh quá nên hệ thống cũng “lão hóa” hay không, cuối cùng cũng lừ đừ khởi động, vang lên một âm thanh quen thuộc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play