Sáng hôm sau, Tạ Ngạn Phỉ ngồi trên xe ngựa, tay xoa eo, ngoái đầu nhìn Bùi Hoằng tự mình tiễn y ra tận cổng phủ. Dưới ánh nắng, hắn cứ như gió xuân ấm áp, nhưng toàn làm chuyện cầm thú! Hừ! Tạ Ngạn Phỉ hất mặt, kéo rèm xe xuống, đừng tưởng dùng mỹ sắc mê hoặc bản vương là có thể xóa sạch chuyện đêm qua, chia phòng! Tối nay về nhất định chia phòng!
Xe ngựa lộc cộc lăn bánh, một đường đến nha môn Hình bộ.
Tạ Ngạn Phỉ bước vào, vì giờ ai cũng biết y là vương gia của Đại Tạ, mấy ngày gần đây sẽ làm việc ở Hình bộ. Lại thêm Cát Văn Phong đã căn dặn trước, nên mọi người sau khi hành lễ xong thì ai làm việc nấy.
Cát Văn Phong đang ở thư phòng phê duyệt công văn, nghe nói Tạ Ngạn Phỉ tới thì vô cùng kinh ngạc, vốn tưởng với tình huống hôm qua, ngũ hoàng tử phải ngày kia mới quay lại, hắn ta bước ra, vừa sờ râu vừa ho nhẹ một tiếng, cũng không nhắc gì đến chuyện tối qua, hai người ngầm hiểu với nhau.
Tạ Ngạn Phỉ tạm thời chưa tìm được mục tiêu, chỉ đành tạm “trốn” ở Hình bộ chờ đợi.
Cũng may hôm nay y không đến uổng công, sau hơn một canh giờ, có một nha sai vội vã chạy vào, đến trước cửa thấy có Tạ Ngạn Phỉ ở trong thì hành lễ gọi một tiếng “vương gia”, rồi lập tức quay sang Cát Văn Phong báo cáo: “Đại nhân, có án mạng!”
Tạ Ngạn Phỉ nhìn sang, thấy mặt Cát Văn Phong nghiêm lại, đã đội mũ quan lên: “Dẫn đường!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play