Tạ Ngạn Phỉ sợ có người nghe thấy, cố gắng tiến tới, nhỏ giọng thầm thì: “Thế tử à, Ảnh Thanh bên người ngươi có đáng tin không? Là người của ngươi phải không? Có kín miệng không?”
Bùi Hoằng gật đầu: “Hắn ta đi theo ta từ nhỏ, rất trung thành.”
Nghe được hai chữ “trung thành”, Tạ Ngạn Phỉ liền có kế hoạch, y tin tưởng Bùi thế tử, cũng tin Bùi thế tử sẽ không gây hại cho mình, giá trị hảo cảm thỉnh thoảng hiện lên trong đầu chính là chứng cứ tốt nhất.
Đã như vậy, không bằng… Lần này tìm Bùi thế tử hỗ trợ một chút.
Sau khi Tạ Ngạn Phỉ nghĩ thông suốt, cắn răng nói mục đích của mình ra: “Vậy… Ta có thể mượn Ảnh Thanh hai ngày không? Ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho hắn ta làm chuyện phạm pháp, chỉ là… giúp ta theo dõi một người, tìm ra một chỗ là được.”
Bùi Hoằng không từ chối: “Có thể.” Hắn không hỏi Tạ Ngạn Phỉ muốn Ảnh Thanh theo dõi người nào, nếu như Tạ Ngạn Phỉ đồng ý nói thì không cần hỏi thì y vẫn sẽ nói. Nếu không nguyện ý thì hắn cũng không muốn làm người ta khó chịu.
Tạ Ngạn Phỉ không nghĩ tới hắn sẽ đồng ý nhanh như vậy, toét miệng cười cười: “Thế tử đúng là người tốt, người tốt đều sẽ gặp chuyện may mắn.” Thế tử giúp y mấy lần, chờ sau này thế tử gặp chuyện, y cũng sẽ giúp hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT