Tạ Ngạn Phỉ đứng ở trước cửa phòng, đầu tiên y sửa lại vạt áo, sau đó thẳng lưng khẽ ho một tiếng, gật đầu với Húc Nhất.
Húc Nhất tiến lên gõ cửa, tay vừa buông xuống, cánh cửa đã được mở ra, một thanh niên mới hai mươi tuổi xuất hiện, người nọ rủ mắt, mặt không mang biểu cảm gì, lui qua một bên, chìa tay ra mời: "Húc Vương, mời.”
Tạ Ngạn Phỉ gật đầu với hắn ta, nhấc chân đi vào, Húc Nhất đang muốn đi vào theo lại bị thanh niên ngăn lại: “Vị này xin chờ ở bên ngoài, thế tử thích yên tĩnh.”
Tạ Ngạn Phỉ nghe vậy thì quay lại xua tay về phía Húc Nhất, “Húc Nhất à, ngươi sang cách vách uống chút trà ăn chút điểm tâm trước đi, lát nữa thanh toán rồi về.” Đợi lát nữa, y phải nghĩ cách nhờ Bùi thế tử giúp đỡ, mặc dù Húc Nhất là người bảo vệ thân cận, nhưng vì chất độc không giải thích được trong người mình, y chẳng còn tin tưởng được người nào bên cạnh nữa.
Dựa vào sách, điều duy nhất có thể chắc chắn chính là Bùi thế tử bây giờ vẫn là một người tốt.
Y và Bùi thế tử không có lợi ích xung đột, Bùi thế tử cũng sẽ không hại y, ngược lại càng đáng tin hơn Húc Nhất một ít.
Húc Nhất không nói gì khác, nghe lời đứng ở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play