Triệu Kha dỗ cô ấy: “Đúng đúng đúng, chị nói gì cũng đúng.”

Nhưng trong lòng cô cũng không đồng ý việc Triệu Vân Vân đánh giá chị gái với em trai cô như vậy, bất kỳ sự khinh thường phân biệt giữa người với người nào đều là trò đùa không hề vui.

Nhưng Triệu Vân Vân cũng thật tình tức giận vì cô, lúc này lo lắng hỏi: “Nếu vậy không phải em sẽ chịu thua thiệt sao?”

Vẻ mặt Triệu Kha tươi cười đắc ý, cố ý nói: “Riêng em thì khác, chịu thiệt thòi lại là phúc, chị em nói, chị ấy kiếm được bao nhiêu tiền đều để dành lại nuôi em.”

Triệu Vân Vân nghe xong lập tức ghen tị.

Đôi mắt Triệu Kha dõi theo nhìn bầu trời trên cao: “Chị gọi em ra chỉ để nói những chuyện này? Chiều nay em còn phải đi công xã một chuyến làm thủ tục nhận việc cho chị em.”

“Nói chút chuyện không làm trễ giờ em đâu.” Triệu Vân Vân không cho cô đi: “Đầu óc em thông minh, giúp chị nghĩ cách tiếp cận thanh niên tri thức Phó được không, anh ấy đến liếc mắt cũng không thèm cho chị một cái.”

“Chị còn nhớ thương người ta sao?”

Triệu Vân Vân buồn bực nói: “Em đừng tưởng lừa chị giống lần trước, nói mau chị nên làm gì?”

Triệu Kha kéo dài thời gian: “Trước tiên chị đừng hành động gì hết, chờ em trở về mình lại bàn tiếp được không?”

“Không được.” Triệu Vân Vân chống nạnh: “Chị thấy có nữ thanh niên tri thức mới đến mà đã ngo ngoe rục rịch liếc mắt đưa tình với anh ấy rồi, lỡ như cô ta nhân cơ hội đến trước vượt mặt chị thì sao?”

“Nữ thanh niên tri thức, ai vậy?”- Triệu Kha tràn đầy phấn khởi hỏi.

Triệu Vân Vân bất đắc dĩ nói: “Chính là con nhỏ chỉ cần đứng trước mặt đàn ông là ấp a ấp úng đó.”

Triệu Kha vốn tưởng rằng nam nữ chính đã có tiến triển, hóa ra không phải, hào hứng lập tức giảm đi phân nửa: “Vậy thanh niên tri thức Phó có để ý đến cô ta không?”

Triệu Vân Vân trong chốc lát đã vui mừng hớn hở trở lại: “Không có.”

Triệu Kha gật gật đầu, thực sự chịu không nổi sự tra tấn này, liền nói: “Nếu như chị thích anh ấy, trước tiên cần phải để lại ấn tượng tốt trong lòng người ta, hiểu ý em không?”

Triệu Vân Vân tức giận: “Chị đã học tiểu học rồi mà.”

“Không phải, ý em là, chị biết cách gây sự chú ý của thanh niên tri thức Phó không?”

Triệu Vân Vân hỏi: “Gây sự chú ý như thế nào?”

Triệu Kha vẽ đường cho con hưu Vân Vân chạy: “Chị nhìn thanh niên tri thức Phó, chị nghĩ xem anh ấy sẽ thích kiểu người gì?”

Triệu Vân Vân nghĩ nghĩ, thăm dò hỏi lại: “Có học thức?”

“Còn gì nữa?”

Triệu Vân Vân nói tiếp: “Xinh đẹp?”

Triệu Kha: “Về đặc điểm tính cách?”

Vẻ mặt của Triệu Vân Vân càng ngày càng không vui: “Dịu dàng, tài giỏi.”

Chương 40: Ảnh Hưởng 4

Đây đều là do cô ấy tự nói, không liên quan gì đến Triệu Kha, cũng không liên quan đến kiểu người thanh niên tri thức Phó thật sự thích*.

*Ý bảo hai người này đoán thôi mà làm như thật.

Nhưng Triệu Kha lại gật đầu rất chắc chắn: “Chị đã hiểu rõ rồi đó, bây giờ có cách này dễ nhất nè, đến nhà em, em lấy cho chị hai quyển sách, chị đem về đọc thử.”

Triệu Vân Vân bị sốc, gì vậy, tự dưng lại lao đầu học tập vào lúc này? Nếu như cô ấy thật sự thích đọc sách, thì dễ gì chỉ tốt nghiệp tiểu học.

Triệu Kha nhíu mày: “Mới khó khăn bước đầu thôi mà đã làm chị chùn bước rồi sao?”

Vẻ mặt Triệu Vân Vân hiện tại khá nặng nề, mất một lúc lâu, cô ấy mới cắn răng đồng ý: “Được.”

Triệu Kha cong môi, định bụng là Triệu Vân Vân sẽ không trụ nổi bốn ngày, để tránh cô ấy tìm mình nghĩ kế, cứ cách một thời gian sẽ không còn như trước đến kể cho cô nghe tất tần tật về thanh niên tri thức Phó.

Tốt quá, cuối cùng tai của cô cũng được nghỉ ngơi.

Triệu Kha đuổi Triệu Vân Vân đi, giữa trưa cả nhà sum vầy bên nhau ăn cơm, qua một giờ chiều, Triệu Kha lập tức dẫn chị gái rời nhà.

Trên đường đi hai chị em thay phiên nhau đạp xe, tầm 4:30 thì đến công xã.

Triệu Miên chỉ đến công xã được vài lần, những lần đến đều với mục đích mua đồ cho hợp tác xã tiêu dùng*, lộ trình chỉ đi trên một đường duy nhất, từ đầu đường đến hợp tác xã, rồi lại từ hợp tác xã đi ra đầu đường ngồi xe bò về.

*Hợp tác xã tiêu-dùng: là các hợp tác xã do người tiêu dùng thành lập và được quản lý một cách dân chủ nhằm mục đích thực hiện các nhu cầu và nguyện vọng của các thành viên của chúng.

Trời vẫn còn chưa tối lắm, vì thế Triệu Kha đã dẫn chị cả đi dạo bốn phía.

Ở trong nhà, đến tận bây giờ mọi mặt của Triệu Kha đều do Triệu Miên chăm sóc mà ra, nhưng đổi đến trên đường cái lạ lẫm, xung quanh là những người xa lạ, Triệu Miên mặt ngoài bình tĩnh, thực tế ánh mắt vẫn luôn dõi theo Triệu Kha, không dám rời cô quá xa.

Lúc đầu Triệu Kha không phát hiện điều này, nhưng khi nhận ra thì lập tức nắm chặt tay chị mình lại, dẫn cô ấy đi làm quen thế giới bên ngoài.

Ở đâu là đồn cảnh sát, ở đâu là Sở Y tế, cô còn chỉ cho chị cô nơi ở của bạn bè mình, nếu gặp chuyện thì có thể tìm người xin giúp đỡ…

Vào ban đêm, Triệu Kha đưa chị gái về ký túc xá của mình, thuận tiện để cho chị ấy quen biết nhóm công nhân ở đây.

Bởi vì Triệu Kha trước đây đối nhân xử thế rất tốt, nên mọi người đối xử với Triệu Miên đều rất nhiệt tình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play