Bạn Cùng Phòng Thích Trộm Đồ

Chương 3


3 tuần

trướctiếp

2.

Ngày hôm sau là sinh nhật của tôi. Sau khi ăn mừng sinh nhật cùng bạn trai về, tôi đặt món quà lên giường rồi đi tắm rửa.

Sau khi tắm ra, tôi thấy ba người kia đang vây quanh giường tôi, cầm chiếc túi Hermes BIKRIN của tôi đứng đó nói chuyện.

“Cái này chắc cũng là giả ha?”

Giang Hân còn dùng móng tay cào vào cái túi da cá sấu của tôi, trên mặt đầy vẻ khinh thường.

“Những thứ của 'Nữ vương hàng giả' phòng chúng ta sao lại có hàng thật được. Thứ này chắc cũng tầm 10 vạn. Cậu ta có bán thận cũng không mua nổi.”

“Đừng nói tới bán thận, bán cả bản thân cậu ta còn không đủ!”

Vừa nói, bọn họ vừa đưa mắt nhìn nhau, lộ ra nụ cười khiến tôi khó hiểu.

Thực sự không nói nên lời.

Tôi tưởng rằng sau sự việc ngày hôm qua mọi người cũng đã xé rách mặt với nhau, nhưng không ngờ họ vẫn thản nhiên động vào đồ của tôi như trước.

Nhưng từ nay tôi sẽ không châm chước cho những thói quen xấu của bọn họ nữa!

Tôi nhanh chóng bước tới, giật lấy chiếc túi từ tay cậu ta, lạnh lùng nói:

“Đừng có đụng vào đồ của tôi.”

Giang Hân cười khẩy:

“Tôi chỉ đụng vào một món đồ giả hạng A mà cậu đã lo lắng vậy rồi à? Phì, đây chắc là đồ thủ công cỡ 200 tệ...”

Nói được nửa chừng, cửa phòng ngủ bị đẩy ra.

Tống Hạ phòng bên cạnh bước vào:

“Giang Giang, sữa tắm của tôi hết rồi, mượn của cậu một chút.”

Cậu ấy nhìn thoáng qua chiếc Hermes trên tay tôi, đi tới, huých huých vai tôi rồi hỏi một cách ái muội:

“Quà của bạn trai tặng à?”

Sao có thể được, sinh nhật năm ngoái Đoạn Chu đã tặng tôi một cái túi, nếu năm nay anh ấy lại tặng tôi một cái túi, tôi sẽ đánh chết anh ấy.

Chiếc túi này được chị gái anh ấy tặng cho tôi.

Món quà anh tặng tôi năm nay là một chuyến du lịch miễn phí trên chiếc RV. Cả hai chúng tôi đã lên kế hoạch và quyết định sẽ lên đường trong kỳ nghỉ hè.

Nhưng tôi không muốn giải thích nhiều nên chấp nhận những gì cậu ấy nói.

Tống Hạ cầm lấy chiếc túi từ tay tôi, có chút ghen tị nhìn nó:

“Vãi, nó thực sự có khóa kim cương! Giá của nó chắc chắn cũng phải bảy con số! Mẹ tôi đã mê phong cách này mấy năm rồi, nhưng bà vẫn chưa dám mua!"

“Bạn trai nhỏ của cậu thật giàu có nha!”

Lâm Lâm vẻ mặt như đang ăn phân, Giang Hân càng không thể nhịn được nên hỏi:

“Có thể nào cái túi này là đồ giả không?”

Tống Hạ liếc cậu ta, chế nhạo:

“Tôi bắt đầu đeo Hermes từ khi học lớp 3, vậy cậu nghĩ tôi sẽ không nhìn ra hay sao, bộ cậu phân biệt hàng hiệu còn giỏi hơn tôi à?”

Cha của Tống Hạ là hiệu trưởng của chúng tôi, trong thời gian huấn luyện quân sự, việc cha của cậu ấy đích thân tới đưa nước cho cậu ấy đã được cả trường biết.

Được cả trường công nhận là một bạch phú mỹ.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Tống Hạ, Giang Hân lập tức ngậm miệng lại.

Nhưng ánh mắt cậu ta nhìn tôi lại càng thâm ghen ghét, oán hận.

Vào ban đêm, lúc đi ngủ tôi quên kéo rèm.

Thế nên khi tôi vừa mở lọ La M*r ra, Giang Hân tinh mắt nhìn thấy.

Cậu ta nhảy dựng lên ngay:

“Tôi thắc mắc bạn trai cậu có đủ khả năng để tặng cậu chiếc Hermes đắt tiền như vậy, làm sao lại có thể tặng cậu mấy lọ kem hàng giả được?"

“Chắc chắn là do cậu đã phát hiện ra tôi dùng kem dưỡng da mặt của cậu từ lâu rồi! Nên cậu lén giấu hàng thật trên giường rồi đặt một chai hàng giả bên dưới để làm hại tôi phải không?!”

???

Tôi choáng váng trước trí tưởng tượng phong phú và sự hoang tưởng mạnh mẽ của cậu ta.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp