1
“Hôm nay lại về trễ 5 phút!” Qúy Thời Dã ngồi trên giường lạnh lùng nhìn tôi.
“Trình Già, công ty của cô 6 giờ tan tầm, dù đường đi có kẹt xe cùng lắm cũng là 20 phút. Mà cô lại liên tục ba ngày hôm nay đều về trễ hơn 5 phút, có phải lại ở bên ngoài cùng gã đàn ông nào đó chơi bời lêu lổng?”
Anh ta cười nhạo một tiếng, bờ môi mỏng kéo lên một độ cong nguy hiểm.
“Sẽ không phải là sắp tới tôi sẽ có thêm bạn cùng phòng chứ?”
Tôi nuốt ngụm nước miếng, có chút khẩn trương nhìn người đàn ông đang thưởng thức chiếc xích bạc trên cổ chân trước mặt.
Anh ta chậm rãi rướn người về phía trước, đôi chân dài chuyển hướng quỳ ở bên người tôi. Một tay đem quần áo mặc nhà kéo ra, lộ thân hình cơ bắp săn chắc hoàn mỹ.
Khóe mắt ửng đỏ hiện lên ý cười lạnh lẽo.
“Có phải những gì hôm qua tôi nói, cô đều đã quên? Muộn một phút liền thêm một lần!”
Anh ta đem sợi dây bạc quấn quanh chân tôi.
“Có lẽ so với tôi, thì cô càng thích hợp với chiếc xích bạc này”
Tôi hoảng sợ nhìn anh ta, muốn mở miệng giải thích lại bị anh ta gắt gao chặn miệng. Chỉ có thể không ngừng gào to ở trong lòng.
Con mẹ nói, đến cùng ai mới là biến thái a!
Lúc trước rõ ràng anh ta là đóa hoa cao ngạo không ai với tới mà!
2
Hai tháng trước, tôi đã làm ra một hành động mạo hiểm nhất trong cuộc đời.
Đó chính là bắt cóc ông chủ của tôi – Qúy Thời Dã.
Tôi yêu thầm anh ta vào năm thứ ba, lúc đó anh đang là học trưởng của tôi. Sau này tốt nghiệp, tôi buông bỏ mặt mũi không biết xấu hổ cầu xin ông bà, cuối cùng cũng được vào trong công ty của anh ta làm việc.
Lúc đầu tôi chỉ muốn ở bên cạnh, nhìn ngắm anh ta là được rồi.Cũng không trông chờ vào việc anh ta sẽ thích tôi.
Nhưng càng nhìn, tôi lại càng muốn có được anh ta, cho nên liền quyết định tỏ tình.
Thế nhưng vào ngày tỏ tình đó tôi lại bắt gặp anh ta cùng một người phụ nữ khác có hành động thân mật. Mà trong tay anh ta cũng ôm một bó hoa hồng rất lớn.
Chưa kịp tiến quân đã thất bại, trong lòng tôi lúc ấy vô cùng tức giận, càng nghĩ càng tức. Lúc đó trong đầu cũng xuất hiện một suy nghĩ to gan lớn mật lại biến thái.
Tôi muốn bắt cóc anh ta về nhà!
Đùa bỡn anh ta!
Chà đạp anh ta!
Thế là tôi lấy lý do cơ thể không thoải mái nhờ anh ta đưa về, rồi lại lấy lý do mời anh ta lên lầu uống một chén để lừa gạt Qúy Thời Dã vào nhà. Dùng một chai bia đem anh ta chuốc say.
Lại nói tửu lượng của Qúy Thời Dã thật sự rất kém, cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp qua người phương Bắc nào có tửu lượng kém như vậy. Thật đúng là sỉ nhục của người phương Bắc.
Thừa dịp anh ta ngủ, tôi đem anh ta lôi kéo đến phòng ngủ, dùng một dây xích nhỏ mà tôi mới mua được, xích anh ta ở trên giường.
Sau một tiếng, mí mắt của anh ta giật giật,người đã tỉnh lại.
Qúy Thời Dã nhìn dây xích dưới chân mình, cau mày nói:
“Trình Già, cô đây là giam cầm phi pháp sao?”
Nhìn con mắt đen tuyền, nhiệt huyết lúc nãy của tôi cũng biến thành mồ hôi lạnh, cắn răng kiên trì cảnh cáo anh ta:
“Đời này về sau của anh đừng nghĩ rời khỏi tôi! Đừng nghĩ chạy trốn, dây xích này của tôi chính là làm bằng titan, đừng nói là anh, chính là buộc cả con voi cũng không chạy được!”
Qúy Thời Dã thần sắc cổ quái nhìn tôi, nói thẳng:
“Cô thích tôi?”
Mặt tôi nhanh chóng nóng bừng, lắp bắp nói:
“Đúng vậy, tôi thích anh ba năm rồi. Nhưng anh không thích tôi thì thôi đi, lại còn muốn ở cùng người phụ nữ khác, tôi tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra!”
“Về sau anh liền đoàng hoàng mà ở lại đây” Tôi lấy lời kịch trong phim kẻ biến thái nói ra.
“Trong mắt của anh cũng chỉ được phép nhìn tôi, trong đầu của anh cũng chỉ được nghĩ đến tôi, thân thể của anh cũng chỉ thuộc về một mình tôi!”
Qúy Thời Dã lạnh lùng nhìn tôi:
“Không có khả năng”
“Tôi khuyên cô nên tranh thủ thời gian thả tôi ra, tôi không phải người dễ khuất phục đâu”
Tôi nói thêm vài lời gay gắt rồi chật vật chạy ra khỏi phòng.
Thật ra lúc nãy tôi đã hối hận rồi, đây chính là giam cầm phi pháp, là phạm pháp đó!
Mà Qúy Thời Dã lại không phải loại người hiền lành gì, nhìn thì giống như đóa hoa cao lãnh cao ngạo không ai dám hái, nhưng nghe nói anh ta là taekwondo đai đen, cũng luyện qua nhu thuật của Brazil.
Trước kia tôi không cẩn thận bắt gặp được anh ta thay quần áo trong văn phòng, một thân cơ bắp tuyệt đẹp đó cũng không phải chỉ là hình thức.
Mà dây xích kia của tôi cũng không phải hợp kim titan, chỉ là một dây xích chó giá rẻ mà tôi tùy tiện mua, bé bằng ngón tay út, nếu anh ta dùng lực một chút liền có thể cắt đứt.
Đến lúc đó không phải tôi sẽ bị anh ta đánh chết chứ!
Nhưng tôi rất thèm khát anh ta nha!
Tôi cắn chặt răng, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Kẻ biến thái này, tôi nhất định phải làm!
3
Tháng đầu tiên, Qúy Thời Dã giống như lời anh ta nói, thà chết không khuất phục.
Mỗi lần tôi vào phòng ngủ, anh ta đều dùng ánh mắt chết chóc lạnh lùng nhìn tôi. Chỉ cần tôi có suy nghĩ muốn động tay động chân với anh ta, đều sẽ bị ánh mắt đó dọa cho sợ hãi rụt về.
Nhiều lần tôi thừa dịp ban đêm vào sờ, nhưng vừa sờ soạng một cái đã thấy anh ta mở mắt ra. Ánh trăng chiếu vào mắt anh, giống một con dã thú nằm đó chờ đợi thời cơ cắn lấy con mồi.
Tôi giật mình , cũng không dám tới nữa.
Nhưng anh ta cũng không đi, giống như anh ta thật sự tin vào lời hoang đường mà tôi bịa ra. Sợi xích nhỏ giống như que gỗ buộc lấy con voi, thật đúng là đem anh ta vây nhốt ở đây.Cũng may dây xích đủ dài, trong phòng có nhà vệ sinh để anh ta có thể tự đi mà không bị ảnh hưởng gì.
Tôi suy nghĩ nếu cứng rắn không được vậy thì mềm mỏng xem, thế là mỗi ngày tôi đều tới phòng kể cho anh ta nghe lịch sử thầm mến của mình, muốn lấy nó để đả động ý chí và tình cảm của anh ta.
Cứ như vậy đến cuối tháng, tôi rốt cuộc cũng thấy nản lòng.
Tôi nghĩ hay là quên đi, dưa xanh hái không ngọt. Tôi đưa anh ta trở về rồi đi tự thú vậy.
Kỳ thật tôi cũng hiểu rõ, người như Qúy Thời Dã làm sao lại thích tôi được.
Anh ta luôn là sự hiện diện rực rỡ trong đám đông, còn tôi là tấm nền bụi bặm bên cạnh anh.
Thời điểm bắt đầu thích Qúy Thời Dã là lúc đó tôi vừa mới vào câu lạc bộ văn nghệ, khi đó sẽ phải biểu diễn một tiết mục tại bữa tiệc tối.
Tôi cùng một nam sinh khác biểu diễn màn hợp tấu dương cầm cùng violon. Kết quả bạn gái nam sinh kia ăn giấm, trước một ngày biểu diễn liền uy hiếp không cho phép cậu ta biểu diễn cùng tôi.
Hiện tại không có người cùng diễn, tôi hoang mang lo sợ đến mức muốn rơi nước mắt.
Cùng lúc đó, Qúy Thời Dã đi ngang qua cầm đàn violon nói với tôi:
“Đàn đi, tôi đệm nhạc cho cậu”
Lần biểu diễn đó vô cùng thành công, khi âm thanh cuối cùng rơi xuống, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
Sau này tôi mới biết được, Qúy Thời Dã cũng không phải thành viên trong câu lạc bộ. Anh ta là chủ tịch hội sinh viên. Chỉ là lúc đi ngang qua thấy một đứa nhóc ngây thơ khóc đến đáng thương mới đưa tay giúp đỡ.
Về sau tôi nói lời cảm ơn với anh ta, Qúy Thời Dã cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu rời đi.
Với anh ta mà nói, kia chẳng qua là một chuyện cỏn con trong cuộc đời của mình. Nhưng đối với tôi mà nói, từ ngày hôm đó trong mắt tôi đã không còn ai khác ngoài anh.
Sau khi tốt nghiệp Qúy Thời Dã bắt đầu lập nghiệp, tôi cũng gia nhập vào công ty của anh ta.
Nhưng anh ta đối với tôi vẫn luôn giữ một thái độ lạnh nhạt.
Dù cho hiện tại tôi bắt cóc anh ta về nhà, anh ta cũng không chịu khuất phục.
Tôi thở dài, quyết định tối nay sẽ tới sờ mó anh ta một lần nữa, coi như vớt vát đủ vốn rồi thả anh ta về nhà.
4
Chỉ là không nghĩ rằng lần này Qúy Thời Dã lại không ngủ.
Khi tay tôi vừa đặt lên cơ ngực liền bị một bàn tay nắm lấy.
Ngay lúc tôi bị dọa đến hồn bay phách tán, Qúy Thời Dã mở mắt ra. Trong không gian yên tĩnh lúc nửa đêm chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch của tôi cùng giọng nói của anh ta:
“Trình Già, cô có bị bệnh không?”
“Mỗi đêm cô đều mò đến vào giờ này chỉ để sờ mó tôi?”
Không biết có phải do ảo giác của tôi hay không, mà từ trong ánh mắt anh ta tôi nhìn thấy một tia chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Tôi lắp bắp nói không ra lời, anh ta ngồi dậy xoa xoa mày.
“Cô như vậy là muốn cùng tôi ngủ?”
Tôi gật gật đầu.
Nói nhảm, không muốn thì bắt cóc anh ta tới làm gì!
Qúy Thanh Dã nhìn tôi một lúc rất lâu, khung cảnh giống như ép thiên kim đại tiểu thư đi làm kỹ nữ tiếp khách, anh ta nói một cách nặng nề:
“Vậy được rồi, từ đêm nay cô liền chuyển tới đây ngủ đi”
“Nhưng tôi nói trước, chỉ là ngủ, không được làm việc khác”
Hạnh phúc tới quá đột ngột, tôi điên cuồng gật đầu. Không thể làm liền không làm, đều đã được ngủ thì việc làm còn xa sao!
Qúy Thời Dã liếc mắt ghét bỏ:
“Đem gối đầu của cô tới”
Từ hôm đó, rốt cuộc tôi cũng được như ý nguyện cùng Qúy Thời Dã ngủ trên một giường. Mỗi ngày đều có thể hạnh phúc sờ cơ ngực anh ta mà tiến vào giấc ngủ, có cảm giác mỗi giấc mộng đều biến thành màu hồng vậy.
Chỉ tiếc là mỗi sáng thức dậy Qúy Thời Dã đều bao bọc bản thân quá kỹ, sắc mặt đều biến đen. Đoán chừng là thân thể thỏa hiệp nhưng trong lòng vẫn còn cảm thấy nhục nhã.
.....
Cứ như vậy qua một tháng, tôi liền cảm thấy Qúy Thời Dã có chút phiền.
Từ lúc đầu đối với tôi vô cùng lạnh nhạt bây giờ chuyển sang tôi làm gì anh ta cũng muốn quản.
Liền cả việc tôi tan tầm anh ta cũng muốn quản lý.
Cũng không biết vì lý do gì, công ty dù không có ông chủ vẫn hoạt động rất là bình thường. Giống như tất cả mọi người đều không phát hiện ra ông chủ của họ đã mất tích.
Thậm chí quy mô còn càng lúc càng lớn, gần đây nhất do nhân lực không đủ liền tuyển dụng thêm một nhóm thực tập sinh.
Cậu thực tập sinh Hầu Hiểu được phân công cho tôi là một nam sinh viên đại học chưa tốt nghiệp, cao 1m86, có một nốt ruồi nhỏ ở sống mũi, khi cụp mắt xuống còn thấy được hàng mi dài và thẳng tắp.
Cậu ta có một chiếc miệng rất ngọt, lúc nào mở miệng cũng kêu một tiếng “Chị”, học tập cũng rất nghiêm túc, tan tầm thì lôi kéo tôi hỏi này hỏi kia.
Tôi thừa nhận bản thân là một nhan khống, mặc dù trong lòng chỉ có Qúy Thời Dã, thế nhưng đối mặt với nam sinh viên lớn lên như vậy ai mà cự tuyệt nổi?
Cho nên lần đầu tiên về muộn mất nửa tiếng.
Ngày đó trở về, sắc mặt Qúy Thời Dã so với sắc trời bên ngoài còn đen hơn.
Lúc đem cơm tới cho anh ta, Qúy Thời Dã kéo tôi ngồi lên đùi mình, đem đầu chôn vào hõm vai của tôi.
Vốn tưởng rằng anh ta đã nghĩ thông suốt, đang trong lúc vui mừng thì Qúy Thời Dã nói:
“Sao trên người cô lại có mùi nước hoa của nam vậy?”
Tôi khẽ giật mình, nhớ tới hương thơm tươi mát như có như không trên người Hầu Hiểu. Chắc là do hôm nay lúc dạy cậu ta cách dùng máy đánh chữ của công ty đứng quá gần nên dính phải.
Mà Qúy Thanh Dã có cái mũi chó sao? Cái này cũng ngửi thấy?
Thấy tôi không nói chuyện, anh ta cười lạnh.
“Mỗi ngày đều nói thích tôi, kết quả còn chưa đến ba tháng đã có tên đàn ông khác bên ngoài”
“Qủa nhiên khi chiếm được liền không trân trọng, Trình Già, coi như tôi đã nhìn rõ cô rồi”
Đợi đã, cái ngữ khí giống như oán phụ như này là sao vậy?
Tôi tranh thủ thời gian giải thích:
“Không phải, không phải, là do thực tập sinh mới đến quá ham học hỏi, cho nên tôi liền dạy cậu ta một chút cách đánh máy như nào”
“Máy đánh chữ cũng không biết dùng, hiện tại tuyển dụng nhân sự của Hoa Nghiệp đều thấp như vậy sao, liền kẻ thiểu năng nào cũng có thể đi vào”
Sắc mặt Qúy Thời Dã càng lúc càng khó coi, từ dưới gối lấy ra một chiếc di động.
“Cậu ta tên là gì? Đề tôi gọi bên nhân sự sa thải cậu ta”
Tôi trừng mắt thật lớn:
“Không phải, anh lấy điện thoại ở đâu? Không phải điện thoại di động của anh đã bị tôi tịch thu rồi sao?”
Anh ta có điện thoại, vì sao không gọi người tới cứu!
Qúy Thời Dã cũng sững sờ, vẻ mặt ngơ ngác trong nửa giây.
Anh ta lập tức ném di động ra chỗ khác, rồi nhanh chóng đè tôi xuống dưới, theo đó là cởi đi quần áo ở nhà.
Ánh đèn trong phòng chiếu sáng phía sau lưng anh ta, nổi lên làn da màu đồng khỏe khoắn.
Bệnh nhan khống của tôi lại phát tác, tôi bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, đem chuyện di động ném ra sau đầu.
Mà Qúy Thời Dã cũng từ trên cao nhìn xuống, đôi chân để ở hai bên người tôi, khóe môi khẽ nhếch lên khiến tôi có chút lạnh sống lưng.
Anh ta đem hai tay tôi kéo cao khỏi đỉnh đầu, không biết từ lúc nào Qúy Thời Dã đã đem chiếc xích bạc dưới mắt cá chân của mình buộc trên đầu giường, hờ hững nói:
“Hôm nay cô về nhà muộn nửa tiếng, tôi muốn trừng phạt cô”