Tạ Vô Ngu bị đẩy lên giường.
A Lộc suy yếu đứng không vững, tay phải chống lên cột giường khắc hoa, cúi đầu chăm chú nhìn Tạ Vô Ngu, cẩn thận dò xét từng tấc một, dường như muốn so sánh bộ dáng của người này ở hiện tại và quá khứ trong ký ức của mình.
Ngón tay thon dài như có băng tuyết, trượt một đường từ thái dương qua ấn đường, đuôi mắt, chóp mũi, cằm, xuống tới yết hầu, lồng ngực, cuối cùng dừng lại ở vết sẹo trên ngực của Tạ Vô Ngu.
Vết sẹo còn chưa khép miệng, bên ngoài có kết một lớp máu đỏ sậm, A Lộc nghiêng đầu, động tác ngây thơ, giữa lông mày toàn là sự lo lắng, “Tại sao lại bị thương ở đây?”
Tạ Vô Ngu không biết nói thế nào, nhắm chặt mắt.
Lạnh lẽo trong mắt A Lộc càng nhiều hơn, giọng điệu lại càng thêm dịu dàng, “Có phải là… trên đường đến đây gặp phải kẻ thù, nên mới bị thương?”
Tạ Vô Ngu vẫn không chịu mở mắt.
A Lộc nhìn chằm chằm vào miệng vết thương, rồi lại rơi vào mê hoặc. Động tác của y rất chậm rãi, quỳ gối xuống mép giường, tay đặt bên người Tạ Vô Ngu, cúi xuống, hôn lên. Đôi môi tới gần vết thương trên ngực Tạ Vô Ngu, A Lộc đưa đầu lưỡi ẩm ướt ra, liếm láp vết máu trên nó.
Tạ Vô Ngu thoắt nhiên mở hai mắt ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT