Sắc mặt Lục hoàng tử thay đổi.

Hắn ta ghé vào bên tai Yến tiểu thư, nhỏ giọng nói: “Thanh danh của ngươi đã không còn, sao ngươi có thể làm hoàng tử phi được nữa?”

“Cha của nữ nhân kia đối với ta vẫn còn hữu dụng, tuy ngươi là trắc phi nhưng ta có thể cho ngươi quản việc của hậu viện, nàng ta có gả vào cũng không uy h.i.ế.p được địa vị của ngươi.”

Hắn ta nói như vậy, cũng vì dỗ dành nàng ta đừng để việc này truyền ra ngoài.

Càng hối hận việc hôm đó uống rượu say, không cẩn thận đã tiếc lộ việc kia cho nữ nhân này biết.

Vẻ mặt Yến tiểu thư lạnh lùng: “Cho dù có quản việc ở hậu viện thì thế nào? Chẳng phải vẫn là thiếp thôi sao.”

Sau đó uy hiếp: “Ta nhất định phải làm hoàng tử phi, ngươi liệu mà làm đi, nếu không ta sẽ nói với người trong nhà không tiếp tục ủng hộ ngươi nữa.”

Nàng ta đâu phải kẻ ngốc, sau này con của trắc phi chỉ là con vợ lẽ.

Nếu tương lai biểu đệ thật sự có thể lên ngôi, con của nàng ta tất nhiên cũng không quý trọng bằng con vợ cả.

Hơn nữa việc ra ngoài xã giao cũng do chính phi đảm đương.

Nàng ta có gia thế lại có tài danh, đổi lại là trước kia thì vẫn có tư cách làm hoàng tử phi.

Nếu trở thành trắc phi, mai này ra ngoài xã giao chẳng phải sẽ bị người ta cười nhạo sau lưng sao.

Sắc mặt Lục hoàng tử có chút khó coi: “Ngươi muốn ép ta sao?”

Yến tiểu thư khóc lóc nói: “Ta cũng bị ép thôi, ai kêu việc ngươi sắp xếp lại bị lộ chứ, ta không muốn làm thiếp, ta muốn làm chính phi.”

Đây là điều duy nhất mà nàng ta có thể cố gắng giành lấy cho bản thân.

Chỉ cần biểu đệ còn cần sự ủng hộ trong nhà, hắn ta buộc phải thỏa hiệp.

Còn về phần trong nhà, hôm nay trở về nàng ta sẽ lập tức đi tìm tổ phụ nói ngay.

Tổ phụ muốn giúp Lục hoàng tử thượng vị, vậy thì còn gì tốt hơn việc để đích nữ Yến gia là nàng ta gả qua đó, để nàng ta tiếp tục sinh ra một đích tử, duy trì mối quan hệ vững chắc chẳng phải tốt hơn sao?

Tin rằng tổ phụ sẽ biết lợi và hại trong đó mà giúp nàng ta.

Lục hoàng tử tức giận đến điên người, hắn ta đột nhiên có chút hoài nghi hỏi: “Việc hôm nay, không phải là ngươi đi nhầm chỗ rồi tính kế ta đó chứ?”

Càng nghĩ hắn ta càng cảm thấy rất có khả năng này.

Gần đây thanh danh của nữ nhân này không tốt, muốn gả cho đích tử của nhà thế gia quyền quý nào đó cũng không dễ dàng.

Nếu nàng ta tính kế hắn ta, cứ nhất quyết muốn làm hoàng tử phi, vậy vẫn có thể có thân phận cao quý.

Yến tiểu thư nghe vậy thì rất tức giận: “Ta còn đang tính hỏi ngươi xem có phải ngươi cố ý làm vậy không?”

“Từ đầu đến cuối đều là ngươi sắp xếp, ta còn hoài nghi không biết có phải ngươi tính kế ta hay không.”

Nàng ta thực sự có chút hoài nghi không biết có phải hắn ta đang tính kế mình không. Muốn nàng ta làm trắc phi, như vậy thì càng có thể ràng buộc được Yến gia.

Hai người đều nghi ngờ lẫn nhau.

Lục hoàng tử đè nén nghi ngờ trong lòng, có chút đau đầu nói: “Bây giờ không phải lúc để nói chuyện này, giải quyết việc bên ngoài trước rồi hãy nói.”

Yến tiểu thư nghĩ đến việc bên ngoài có biết bao nhiêu năm tử nhìn thấy cảnh mình chỉ mặc mỗi trung y, trong lòng lại càng cảm thấy xấu hổ không chịu được.

Nàng ta cắn môi nói: “Ngươi đuổi bọn họ đi chỗ khác, ta lập tức lên xe ngựa về nhà.”

Lục hoàng tử thấy dáng vẻ này của nàng ta, cũng nhớ đến bộ dạng lúc nàng ta bị bọn nam tử bên ngoài nhìn thấy.

Trong lòng đột nhiên cảm thấy ghê tởm vô cùng.

Nhưng giờ cũng chỉ có thể làm vậy: “Ta biết rồi.”

Hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng rồi, hai chúng ta phải cùng thống nhất. Có người đưa ta đến đây, sau đó ta liền ngất xỉu, sau khi tỉnh lại đã thấy ngươi nằm bên cạnh, chúng ta bị người khác hãm hại.”

“Ngươi cũng phải nói như vậy.”

Nếu không, việc bọn họ ngủ chung ở nhà người khác, thanh danh của bọn họ sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, chi bằng cứ cắn c.h.ế.t không nhả nói là bị người khác hãm hại.

Giờ hắn ta lại bắt đầu nghi ngờ lão đại, sao có thể xảy ra chuyện trùng hợp như vậy.

Bọn họ ngủ chung ở đây, lão đại liền đưa người tới rồi trùng hợp phát hiện.

Yến tiểu thư gật đầu: “Ta hiểu rồi.”

Nàng ta đương nhiên phải nói mình bị người khác hãm hại, nếu không thì thanh danh càng khó mà vãn hồi.

Lục hoàng tử lại nhấn mạnh: “Còn việc chúng ta muốn tính kế Tiêu Bạch Lê và Hề Duệ, nhất định không được đề cập đến, càng không thể thừa nhận.”

Không thể thành công tính kế hai người kia, tất nhiên không thể để đối phương biết được.

Nếu không, hắn ta chắc chắn sẽ bị hoàng thúc Nghệ vương, Tiêu gia và Hề gia ghi hận, thế thì rất bất lợi với hắn ta.

“Ta biết.” Yến tiểu thư cũng rất hiểu đại cục.

Tuy rất không cam lòng việc không thể thành công tính kế Tiêu Bạch Lê, để nữ nhân kia bị biểu đệ nạp vào hậu viện rồi chà đạp, nhưng cũng biết việc này không thể nói ra ngoài được.

Lúc này Lục hoàng tử lúc mới sửa sang lại quần áo, mở cửa đi ra ngoài.

Đám người đại hoàng tử vẫn chưa giải tán, đang đứng nói chuyện cách cửa không xa.

Trong số nữ quyến ở đây vẫn còn rất nhiều tiểu thư chưa lập gia đình, cho nên những phu nhân chỉ có thể rời đi trước.

Đại hoàng tử nhìn thấy Lục hoàng tử đi ra, sắc mặt cũng rất khó coi: “Lục đệ, nếu đệ thích Yến tiểu thư, cứ đến thỉnh cầu với phụ hoàng là được. Hà tất lại làm ra chuyện đồi phong bại tục như vậy ở nhà người khác.”

“Chuyện này ta sẽ bẩm báo đúng sự thật với phụ hoàng.”

Lục hoàng tử thấy dáng vẻ hắn như vậy, trong lòng càng cảm thấy là hắn ta đang hãm hại mình.

Hắn ta hừ lạnh nói: “Thứ cho ta không dám nhận những lời mà đại hoàng huynh nói, ta vốn muốn ra ngoài sân thể hít thở không khí trong lành, nhưng lại có một gã sai vặt đưa ta vào phòng.”

“Sau đó ta đột nhiên ngất xỉu, bất tỉnh nhân sự, mãi đến khi các ngươi đi vào ta mới tỉnh dậy, biểu tỷ của ta cũng bị như vậy.”

“Cho nên chúng ta đang bị người khác hãm hại, ta còn định nhờ phụ hoàng đứng ra làm chủ cho mình đây.”

Thật ra hắn ta chỉ nói suông thế thôi, nào dám vào cung nhờ phụ hoàng làm chủ việc như vậy chứ.

Hắn ta chỉ sợ phụ hoàng sẽ tra ra việc bọn họ vốn muốn tính kế Tiêu Bạch Lê và Hề Duệ, như vậy sẽ rất phiền phức.

Đại hoàng tử cười nhạo: “Lục đệ nói sao thì là vậy, dù sao bọn ta cũng không nhìn thấy các ngươi hôn mê bất tỉnh, chỉ nhìn thấy các ngươi không mặc quần áo ôm nhau ngủ.”

Nói xong, hắn ta làm ra vẻ kinh thường chẳng buồn nói chuyện tiếp, phất tay áo bỏ đi: “Vậy ngươi tự lo liệu cho ổn thỏa đi.”

Vốn hắn ta cũng có chút chột dạ, sợ Lục hoàng tử sẽ chạy vào cung nhờ phụ hoàng điều tra rõ ràng.

Đến lúc đó, tra ra được có liên quan tới hắn ta thì không hay.

Đại hoàng tử đi rồi, đương nhiên những người khác cũng đi theo.

Tiêu Hàn Tranh liếc nhìn sắc mặt âm trầm và đôi tay nắm chặt thành quyền của Lục hoàng tử, trong mắt không có một tia ấm áp nào.

Nếu không sớm phát hiện được việc này, có lẽ hôm nay người bị hại sẽ là muội muội của hắn.

Lục hoàng tử đã hoàn toàn chạm tới điểm giới hạn của hắn, chuyện này không chỉ đơn giản như vậy là xong đâu.

Hắn cũng nhanh chóng rời đi cùng những người khác.

Trong yến tiệc xảy ra việc như vậy, tất nhiên cũng không thể tiếp tục được nữa, thế là mọi người giải tán.

Chẳng bao lâu, việc Lục hoàng tử và Yến tiểu thư trong lúc tham gia yến tiệc không nén nổi tình cảm mà ở bên nhau đã truyền khắp kinh thành.

Lại bị Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cố tình thêu dệt, thanh danh của Lục hoàng tử và Yến tiểu thư cũng mất sạch.

Khi Lục hoàng tử biết được thì tức giận vô cùng, càng chắc chắn mình đã bị đại hoàng tử hãm hại.

Yến gia, sau khi Yến tiểu thư tìm Yến lão gia tử nói chuyện, liền bị lão phu nhân phạt quỳ ở từ đường.

Không cần biết có phải bị người khác hại hay không. Tóm lại, việc nằm bên cạnh một nam nhân, còn bị nhiều người nhìn thấy như vậy thì thanh danh cũng hỏng rồi.

Thanh danh của nữ quyến trong nhà cũng bị liên lụy.

Đại hoàng tử và Lục hoàng tử đều chột dạ, tuy miệng nói muốn đi tìm phụ hoàng nhưng không ai đi cả.

Nhưng tai mắt của Hoàng đế ở khắp nơi trong kinh thành, tất nhiên ngài cũng biết chuyện này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play