Tên phó tướng thấy vậy chủ động dùng thân thể chăn lại mũi tên cho Gia Luật Đông Hách: "Tướng quân, ta bảo vệ ngài xông ra."
Hắn ta dùng cả thân thể ngăn cản cả người Gia Luật Đông Hách, lộ ra phần lưng cho Tiêu Hàn Tranh.
Lúc này sau lưng hắn ta còn cắm một mũi tên.
Gia Luật Đông Hách thấy từng tướng sĩ Đại Lương lao ra khỏi thành, từng người dưới sự hướng dẫn của Thời Khanh Lạc đều rất dũng mãnh, thậm chí còn liên tiếp c.h.é.m c.h.ế.t hai danh tên tướng của bọn họ.
Ở chỗ này bọn họ bị Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc phối hợp đánh bất ngờ, lòng quân đã bị nhiễu loạn hoàn toàn, lúc này đã có không ít người chạy tứ tán.
Gia Luật Đông Hách cũng biết bọn họ đã thất bại, nếu cứ không rú lui thương vong sẽ lớn hơn.
Vì vậy chỉ có thể la lớn: "Rút lui!"
Chính gã cũng cưỡi ngựa từ bên trái rút lui, đây là đường lui đã được định trước trong kế hoạch.
Hơn nữa vì cẩn thận, con đường này của gã có ba nhóm người tiếp ứng và mai phục.
Lúc trước gã hy vọng là không dùng đến, nhưng lúc này không thể không dùng.
Tiêu Hàn Tranh lại b.ắ.n ra hai mũi tên nữa, b.ắ.n trúng phó tướng sau lưng Gia Luật Đông Hách.
Ngươi này cũng không kiên trí nổi nữa, hắn ta thừa dịp mình còn có thần trí và khí lực, nhanh chóng cởi đai lưng xuống, trói Gia Luật Đông Hách và mình chung một chỗ.
Cứ như vậy dù hắn ta có c.h.ế.t cũng có thể tiếp tục ngăn mũi tên cho Gia Luật Đông Hách.
Tiêu Hàn Tranh b.ắ.n tên đều là vi trí quan trọng trên cơ thể, phó tướng này cảm giác không được, ói một ngụm m.á.u lên lưng Gia Luật Đông Hách: "Thống soái bảo trọng!"
Nói xong cả người té xuống lưng của Gia Luật Đông Hách.
Gia Luật Đông Hách tiếp tục cưỡi ngựa rút lui như điên, trên mặt đều là vẻ đau xót còn có khuất nhục và tức giận nói không nên lời.
Hai phó tướng trung thành và thiện chiến nhất của gã lại vì ngăn cản mũi tên của Tiêu Hàn Tranh cho gã mà chết.
Hơn nữa gã còn phát hiện một sự thật càng hoảng sợ hơn.
Võ công của gã lại yếu hơn Tiêu Hàn Tranh, trước đó giao thủ gã còn ứng phó được, nhưng dần dần cảm thấy cố hết sức.
Gã phát hiện sách lược trước kia đều là sai lầm, đánh ngã Tam hoàng tử, làm Phó đô đốc tàn phế, cũng không có tác dụng quan trọng.
Bây giờ Tiêu Hàn Tranh mới là chỗ quyết định bọn họ có thành công đánh bại quân đội Đại Lương hay không.
Ai có thể nghĩ đến một thư sinh yếu sớt lại có võ công cao cường như vậy, quan trọng nhất là thiện chiến, thủ đoạn tác chiến nhiều vô số kể.
Hôm nay Tiêu Hàn Tranh từng vòng phá hư toàn bộ chiến lược tác chiến của bọn họ, là chuyện gã không đoán trước được.
Bây giờ chỉ có thể chạy trốn, đây chính là sỉ nhục đối với gã.
Tiếp đó gã thấy Tiêu Hàn Tranh đang dẫn người ra đánh ở cách đó không xa.
Con ngươi Gia Luật Đông Hách chợt lóe, đôt nhiên sinh ra một quyết định.
Nếu có thể bắt Phúc Bảo quận chúa, lấy sự coi trọng của Tiêu Hàn Tranh với nàng, tuyệt đối sẽ chủ động sinh hàng.
Nếu như Tiêu Hàn Tranh thờ ơ, tiếp tục mang người truy kích, mặc kệ sống c.h.ế.t của Thời Khanh Lạc.
Vậy gã có thể tực tiếp bắt Thời Khanh Lạc về cho Cát quốc bọn họ sử dụng.
Gã cũng không tin nếu Tiêu Hàn Tranh vứt bỏ Thời Khanh Lạc, trong lòng Thời Khanh Lạc sẽ không có gúc mắt.
Gã biết nữ nhân tàn nhẫn, hoàn toàn không thể khinh thường được.
Vì vậy đột nhiên Gia Luật Đông Hách thay đổi đường chạy trốn, dẫn người vọt đến chỗ Thời Khanh Lạc.
Tướng sĩ Đại Lương thấy vậy đều vô cùng căng thẳng, Gia Luật Đông Hách có thể nghĩ đến, tất nhiên bọn họ cũng nghĩ ra được.
Không thể để cho Phúc Bảo quận chúa bị bắt được!
Nhưng bọn họ cách quá ca, hoàn toàn không cứu kịp.
Phó tướng không nhịn được, hỏi Tiêu Hàn Tranh: "Tiêu đại nhân, chuyện này phải làm sao đây?"
Khoảng cách xa như vậy, mũi tên cũng b.ắ.n không trúng.
Nhưng Tiêu Hàn Tranh lại rất ung dung kiên định nói: "Thê tử của ta sẽ không bị bắt."
Nhưng tay đang nắm dây cương, lại tiết lộ tâm trạng không được bình tĩnh của hắn.
Tất nhiên hắn tin tưởng năng lực ứng biến và hậu thủ của tiểu tức phụ, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng cho an toàn của nàng.
Thời Khanh Lạc thấy Gia Luật Đông Hách xông đến, trong nháy mắt hiểu rõ ý đồ của đối phó.
Nếu nàng dám mang người đến đây, tất nhiên có hậu thủ.
Vì vậy nàng làm một hành động làm cho tất cả mọi người ở đây đều bất ngờ.
Nàng hô to một tiếng về phía bầu trời: "Sư phụ, tên cẩu tặc Cát quốc này muốn g.i.ế.c ta, lão nhân ngài nhanh chóng đến giúp đỡ đi!"
Tướng sĩ Đại Lương, tướng sĩ Cát quốc: "..."
Tướng sĩ trong thành lại lộ ra bộ dạng mong đợi và kích động.
Các tướng sĩ ở dưới thành thì đều bối rồi, bọn họ chỉ cảm thấy cạn lời, la như vậy có tác dụng sao.
Đây thật sự không đáng tin chút nào!
Tướng sĩ Cát quốc thì cảm thấy Thời Khanh Lạc sợ quá nên choáng váng rồi?