Lô gia chủ không nhịn được hỏi quản gia: "Đây là xảy ra chuyện gì?"
Quản gia cũng rất muốn khóc.
Ông ta lập tức trả lời: "Mới vừa rồi Phúc Bảo quận chúa đột nhiên dẫn người đến gõ cửa, nô tài mở cửa, mới vừa muốn hỏi bọn họ đến làm gì. Quận chúa đã dẫn theo người xông vào."
"Nô tài để cho người ngăn lạim nhưng ngăn không được."
Lúc ông ta kịp phản ứng, cũng để cho gia đinh cản lại, nhưng gia đinh đều bị thị vệ Thời Khanh Lạc mang theo đánh gục.
Lô gia chủ: "..." Một đám vô dụng.
Ông ta thật sự hông ngờ Thời Khanh Lạc lại dẫn người xông đến, vì vậy cố gắng bình tĩnh lại.
Ông ta trầm mặt nhìn về phía Thời Khanh Lạc: "Phúc Bảo quận chúa, ngươi tự ý xông vào nhà dân là có ý gì."
Thời Khanh Lạc nhướng mày: "Thấy bổn quận chúa, một quan lục phẩm như ngươi cũng không hành lễ sao? Ngươi không xem bệ hạ ra gì?"
Nghe nàng nói như vậy, Lô gia chủ mới bất đắc dĩ đứng dậy, chắp tay với Thời Khanh Lạc: "Tham kiến Phúc Bảo quận chúa."
Tội danh bất kính, ông ta cũng không muốn gánh, cũng không muốn để Thời Khanh Lạc năm được cái đuôi.
Sau khi ông ta hành lễ xong, còn để cho phu nhân con trai con gái hành lễ.
"Bây giờ Phúc Bảo quận chúa có thể nói cho ta biết, vì sao lại tự ý xông vào nhà dân không?"
"Ngươi chính là quận chúa, nhưng cũng không thể tự ý xông vào nhà dân đi?"
Thời Khanh Lạc có lý chẳng sợ: "Ta đây không được xem là xông vào nhà dân, ta đây được gọi là tìm các ngươi tính sổ."
"Ngày hôm qua con gái ngươi muốn đẩy tiểu cô của ta xuống ao cá, không thành công bị cắn trả, lại còn vu oan hoãm hại tiểu cô ta."
"Lô gia các ngươi tưởng bổn quận chúa ăn chay à?"
"Làm cho bổn quận chúa không nghĩ đến là, các ngươi không chỉ tự làm ác, còn ngấm ngấm bàn bạc muốn đối phó với tiểu cô của ta."
"Hừ, hủy trong sạch, nạp vào làm thiếp, nhà các ngươi đúng thật là nghĩ rất đẹp."
Sắc mặt Lô gia chủ rất khó coi, trong lòng mắng con trai út một trận.
Lúc này tiểu công tử Lô gia có chút lúng túng: "Ta chỉ là nói đùa, quận chúa cần gì phải xem là thật."
Bị Thời Khanh Lạc nghe được, gã chống chế cũng vô ích, cho nên xem như là đùa giỡn.
Thời Khanh Lạc cười lạnh, "Trong sạch con gái của người ta có thể tùy ý nói đùa sao?"
"Người đâu, đánh gãy chân tên này cho ta."
Nàng thật sự chán ghét cái Lô gia này, động một chút là muốn hủy trong trong sạch của cô nương nhà người ta, còn muốn nạp về làm thiếp để hành hạ.
Thật đúng là dạng người gì có bằng hữu đó, Đồ Lập Hoan cũng có ác tâm như vậy.
Có lẽ những công tử thế gia khác cũng có suy nghĩ gần như thế.
Hôm nay nàng phải làm chuyện này huyên náo long trời lỡ đất, để cho tất cả mọi người đều biết, ai dám đánh chủ ý lên tiểu cô nhà nàng, nàng sẽ đánh gãy chân người đó.
Lô gia không ngờ Thời Khanh Lạc lại bá đạo như vậy.
Tiểu công tử Lô gia trọn to hai mắt: "Các ngươi dám!"
Thời Khanh Lạc lạnh lùng nói: "Sao bổn quận chúa lại không dám."
Lần này người nàng dẫn đến đều là thân vệ của Nghệ vương, năng lực thi hành rất mạnh.
Sau khi tiểu công tử Lô gia nói xong, một người đè gã lại, một người khác cầm gấy đánh thật mạnh vào hai chân của gã.
"A!"
"A a a, cha mẫu thân cứu mạng!" Lô tiểu công tử kêu thảm thiết liên tục.
Lô phu nhân tức giận sắp ngất đi: "Thiên hạ này còn có vương pháp hay không? Phúc bảo quận chúa ngươi thật quá đáng."
Sau đó trợn mắt trừng đám người quản gia: "Các ngươi là người c.h.ế.t à? Còn không nhanh cứu công tử."
Quản gia chỉ có thể nhắm mắt dẫn gã sai vặt đi lên, muốn cứu công tử.
Cẳng qua lại bị hai thân vệ đứng ra, đánh ngã hế.
Người cầm đầu cầm ra một lệnh bài, lạnh lùng nói: "Chúng ta là thân vệ của Nghệ vương, xem ai dám càn rễ!"
Lô gia này thật đúng là lớn gan làm bậy, lại dám tính kế đại khuê nữ bảo bối của vương gia.
Bọn họ nghe thấy đều cảm thấy Lô gia quá hèn hạ vô sỉ.
Lô phu nhân nghe con trai gào thét, yêu thương nhào đến, muốn cản thân vệ lại.
Lại bị thân vệ dẫn đầu đá cho té lộn mèo.
Thời Khanh Lạc lạnh lùng nhìn Lô phu nhân: "Con cái không được dạy, là lỗi cha nương, còn như vậy ta cũng sẽ đánh gãy chân các ngươi."
Khó trách Lô phu nhân này có thể giao hảo với Đồ phu nhân, đều không phảilà thứ tốt lành gì.
Chính là cái loại nữ nhân thích làm khó nữ như.
Từ trước đến nay Lô phu nhân chưa từng bị đối xử như vậy, bà ta trừng về phía người đá mình.