Đặc biệt là phụ thân cũng không có giấu giếm thân phận và kế hoạch của mình, nàng ta cảm thấy trong lòng phụ thân vẫn còn có đứa con gái là nàng ta, chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Bắc Vương cười nói: “Con vốn dĩ chính là con gái của bổn vương, đối xử tối với con không phải là điều hiển nhiên sao?”
“Đương nhiên, thời gian để cho đi giúp đỡ lượn vòng ở chỗ hoàng đế, Tiêu Hàn Tranh, mẫu thân con và Cẩm Vương, quả thật là có một chút ý tứ lợi dụng, nhưng chuyện này ta cho rằng cũng không có gì đáng kể.”
“Chờ chuyện lớn thành công, ta sẽ mang con trở về Cát quốc, sẽ không để cho phải gặp nguy hiểm nữa, như vậy là đủ rồi.”
Ông ta cũng không thiếu con gái, nhưng mà quả thật vẫn có một chút tình cảm cha con đối với Trác Quân.
Đương nhiên, lợi dụng càng nhiều hơn, nhưng ông ta không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì cả.
Ở vị trí tham mưu chính trị như thế này, thân là con gái của ông ta thì đương nhiên phải lấy ích lợi của Bắc Vương phủ làm trọng.
Trác Quân nghiêng đầu cười với ông ta: “Con hiểu rõ ý tứ của phụ vương, con không để ý.”
Nàng ta không thèm để ý, nhưng lại đối phó lại với công chúa tiền triều và Cẩm Vương không nhẹ.
Sắc mặt Lương Vũ Thuân có chút khó coi nói: “Thật không ngờ tới chúng ta đều nhìn lầm.”
Vốn dĩ là bọn họ lợi dụng Trác Quân, hiện tại ngược lại là bị đối phương lợi dụng, thật có chút tự vả vào mặt.
Gã lại nhìn về phía Bắc Vương hừ lạnh: “Bắc Vương, ngươi dẫn người tới lãnh địa của như thế này là có ý gì? Muốn khai chiến sao?”
Bắc Vương cười ra tiếng: “Khai chiến thì thế nào? Chẳng lẽ bổn vương còn sợ ngươi hay sao?”
Ánh mắt ông ta từ trên người Cẩm Vương dời đi, rồi rơi xuống trên người Tiêu Hàn Tranh: “Xem ra lúc trước quả thật là bổn vương đã xem thường ngươi, khó trách sẽ được Hoàng đế Đại Lương trọng dụng như vậy, ngươi quả thực không tồi.”
“Xưa nay Cát quốc chúng ta đều hoan nghênh người có tài năng có học thức, các ngươi có suy nghĩ bỏ gian tà theo chính nghĩa không?”
Sau đó lại thả mồi nhử: “Bổn vương đều rất coi trọng ngươi và nương tử của ngươi, nếu là các ngươi nguyện ý đầu quân cho Cát quốc thì bổn vương có thể cho ngươi làm thừa tướng Cát quốc, cũng thỉnh Hoàng đế của Cát quốc chúng ta phá lệ phong cho Thời Khanh Lạc làm công chúa.”
Cẩm Vương: “……” Tên vương bát đản này cũng thật biết giở mánh khóe, ở trước mặt gã kiêu ngạo như vậy thì không nói, vậy mà còn dám ở ngay trước mặt gã đi đào góc tường của Đại Lương bọn họ.
Nhưng mà gã cũng không có mở miệng phản bác, bởi vì Bắc Vương quyền thế rất lớn, đối với Cát quốc hoàng đế cũng có lực ảnh hưởng rất lớn.
Gã nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh, cũng không biết bọn họ có thể bị d.a.o động hay không.
Đó chính là thừa tướng cùng công chúa.
Tiêu Hàn Tranh cười cười: “Đa tạ Bắc Vương khen ngợi, nhưng mà thứ cho ta không biết điều.”
“Muốn làm thừa tướng, ta ở Đại Lương sẽ tự mình nỗ lực ra sức thực hiện, nếu mệnh của ta không có được may mắn đó thì ta cũng sẽ không chấp nhất.”
“Ta sinh là người Đại Lương, c.h.ế.t cũng là quỷ Đại Lương, không có khả năng vì quyền lợi mà phản quốc.”
Thời Khanh Lạc ở một bên cũng cười cười: “Ta cảm thấy làm cái quận cũng chúa khá tốt, làm công chúa cũng không nhất định sẽ có kết cục tốt.”
Nàng lại nhún nhún vai: “Nơi này không phải có một công chúa nghèo túng sao, còn không bằng một quận chúa như ta được sống tùy ý quang minh chính đại đó.”
Công chúa tiền triều: “……” Bị đ.â.m đến tận tim.
Bà ta không hề nói chuyện nhu nhu nhược nhược như lúc trước nữa, mà là mang theo vài phần lạnh lùng và nóng nảy: “Được rồi, không cần lại kéo dài thời gian nữa.”
“Nếu bổn cung mở ra được kho báu, vậy thì chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh mà tranh giành đi."
Sớm biết rằng Trác Quân sẽ phản bội thì bà ta hà tất gì phải tính kế Cẩm Vương.
Bà ta nói với Cẩm Vương: “ Trước tiên chúng ta liên thủ biến Bắc Vương thành một con hoàng tước chết.”
Như vậy xem Bắc Vương làm sao có thể ngồi làm ngư ông thủ lợi.
Lương Vũ Thuân gật đầu: “Bổn vương cũng có suy nghĩ như vậy.”
So với tiền triều thì Bắc Vương có lực uy h.i.ế.p lớn hơn nữa.
Vì thế hai bên đạt thành thỏa thuận, đồng thời cùng người của gã tấn công Bắc Vương.