Ai biết còn chưa đến sân, lại thấy con dâu và đám người lão thái thái tụ tập với nhau, cùng nhau thảo luận các chiêu đối phó với tra nam tiện nữ kia.
Bà cũng không đi lên nữa, mà là kéo hai đứa bé núp ở bên tường, sợ đi ra ngoài lão thái thái thấy bà lại mắng, ảnh hưởng đến con dâu phát huy.
Chờ sau khi mấy người lão thái thái đi, lúc này mới dẫn theo hai đứa bé đi ra.
Còn chưa ngồi lâu, lại nghe được tiếng đánh chủi vang lên từ bên ngoài của đám người lão thái thái.
Vì vậy bà tiến lại gần cửa, hai đứa nhỏ thì hơi mở cửa ra nhìn lén ra ngoài.
Một lát sau, Vương thị và Ngô thị đánh mệt mỏi, lúc này mới buông thả Hạnh Hồng đã nước mắt nước mũi đầy, vẻ mặt thống khổ.
Tiêu lão thái thái thấy vậy cảm thấy hả giận sảng khoái: "Kéo về nhà nhốt vào phòng chứa củi, tối nay sẽ để cho nó hối lỗi lại, một đứa nha hoàn cũng muốn làm chủ của chủ nhân, cái thứ gì không biết."
Nhốt vào phòng chứa củi, bọn họ mới dễ thương lượng bán người vào thanh lâu như thế nào.
Hai người Vương thị gật đầu: "Được rồi!"
Vì vậy ai người nắm lấy tóc của Hạnh Hồng, lại kéo về nhà cũ.
Sau khi đám người đi, lúc này ba người Tiêu mẫu mới không đứng ở cửa vây xem nữa, trở lại vào trong nhà ngồi xuống.
Nhị lang kích động nói: "Nha hoàn xấu xa kia bị đánh thật thảm, nhìn thật thoải mái."
Trước tiên nha hoàn xấu xa giựt giây Tam lang và Tứ lang đánh cậu còn để cho Đại bá mẫu và Tam thẩm đánh mẹ cậu, bây giờ chính là đáng đời.
Tiêu tiểu muội cười nói: "Hả hê lòng người!"
Mặc dù Tiêu mẫu không nói chuyện, nhưng cũng mím môi cười, nhìn ra được tâm trạng rất vui.
"Tẩu tẩu, tẩu thật lợi hại!" Tiêu tiểu muội và Nhị lang lại sùng bái Thời Khanh Lạc sâu hơn.
Thời Khanh Lạc cười khẽ nói: "Đối phó những ác nhân cực phẩm này, phải có cách đối phó đặc trị."
"Giống như là cực phẩm nhà ta vậy, loại này khích bác cũng vô dụng, cho nên phải dùng nắm đ.ấ.m để giải quyết, để cho bọn họ sợ, cũng không dám tác oai tác quái nữa."
Chủ yếu là Thời gia không có phụ thân tra nam làm tướng quân ở kinh thành, không có cách nào đạt thành suy nghĩ nhất trí đối ngoại được, cho nên phải lấy bạo chế bạo."
Nàng dừng lại một chút lại nói: "Còn đối phó với đám cực phẩm nhà cũ, bởi vì bọn họ đều có lòng tham ngồi không muốn hưởng phúc, cộng thêm chúng ta cũng muốn đối phó với phụ thân cặn bã và nữ nhân xấu xa kia, cho nên trước tiên phải để cho bọn họ chó cắn chó trước."
Chờ bọn họ cắn nhau gần xong rồi, chán ghét lẫn nhau, chúng ta lại đi lên.
"Thì ra là vậy."
Trên mặt Tiêu tiểu muội và Nhị lang đều lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ, hiển nhiên đang suy nghĩ những gì Thời Khanh Lạc nói.
Tiêu mẫu cũng cảm thấy có đạo lý, nói với nữ nhi tiểu nhi tử của mình: "Sau này các con phải học tập tẩu tẩu mình nhều một chút."
"Hai người Tiêu tiểu muội gật đầu: "Vâng, sau này bọn con cũng sẽ lợi hại giống như chị dâu vậy."