Là bằng hữu, nếu Tiêu Hàn Tranh khó xử, hắn ta cũng không muốn liên lụy với đối phương.
Mặc dù bây giờ Tiêu Hàn Tranh là Tri phủ, nhưng Đồ gia không chỉ là thế gia lớn nhất Bắc Thành, còn là phe quan trọng được Cẩm vương che chở.
Tiêu Hàn Tranh thấy bằng hữu gặp nạn, nhưng nhân phẩm vẫn như ũ, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cười trấn an: "Chỉ chúc chuyện nhỏ thôi, cũng không khó xử gì."
"Ta sẽ tìm Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu hỏi thử, ngày mai sẽ cho huynh câu trả lời."
Phương Chí Tuấn cảm kích nhìn hắn: "Cẩn Du, thật sự cảm tạ huynh!"
Kể từ khi nhà bọn họ bị Đồ gia chèn ép, ở Bắc Thành này bằng hữu chơi từ nhỏ đến lớn đều cố ý lẩn tránh không gặp hắn ta, ngay cả cửa phủ cũng không cho hắn ta vào,
Mặc dù hắn ta cũng biết đối phương sợ bị liên lụy, nhưng trong lòng không khỏi lạnh lẽo.
Hôm nay thật sự là tình huống gia đình quá tệ, nếu tiếp tục như thế nữa, tiền thuốc của cha sẽ không thể duy trì tiếp, hắn ta mới mặt dày đi tìm Tiêu Hàn Tranh..
Không nghĩ đến Tiêu Hàn Tranh vừa nghe đã lập tức đồng ý giúp đỡ.
Thật có thể nói là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.
Tiêu Hàn Tranh cười nói: "Không cần khách khí như vậy!"
hai người nói chuyện một lát, Phương Chí Tuấn lập tức cáo từ.
Tiêu Hàn Tranh tiễn hắn ta ra cửa, trở về nói chuyện này với Thời Khanh Lạc.
Thời Khanh Lạc nhíu mày: "Phong cách làm việc của Đồ gia thật bá đạo."
Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Đúng là rất bá đạo."
"Đồ gia có thể trở thành đệ nhất thế gia Bắc Thành, trên tay dính không ít máu."
Trước đó hắn điều tra mấy đại gia tộc, vô cùng không thích Đồ gia nhất, sau lưng làm không ít chuyện xấu xa."
"Khó trách Đồ phu nhân kia lại đáng ghét như vậy, xem ra đám người Đồ gia chủ cũng lòng dạ độc ác." Sau khi Thời Khanh Lạc tham gia yến hối xong, ấn tượng đối với Đồ gia rất kém.
Hai người vừa nói, nha hoàn đã tới nói vãn thiện đã chuẩn bị xong.
hai người cũng không nói tiếp nữa nữa, đều đi dùng cơm.
Chỉ thấy mấy người Hề Duệ lại đến ăn cơm chùa, còn có Ngũ hoàng tử mặt dày đi theo nữa.
Đối với lần này Thời Khanh Lạc đã không thấy xa lạ gì nữ, tính tính của Ngũ hoàng tử đúng là chênh lệch rất nhiều Nhị hoàng tử.
Chẳng qua nàng cũng phát hiện, Ngũ hoàng tử là người lý trí thông minh, chỉ bởi vì cùng một mẹ với Nhị hoàng tử, mới miễn cưỡng bị ép lên thuyền giặc.
Lúc mới đến Bắc Thành, đã thẳng thắng với bọn họ, hắn ta chỉ đến Bắc Thành để lẩn tránh, tuyệt đối không có chủ ý gì với tiểu cô của nàng giống như những người khác.
Người như vậy, làm cho bọn họ không ghét nổi.
Ngũ hoàng tử không có ác ý, cộng thêm da mặt dày, Thời Khanh Lạc cũng chỉ có thể theo hắn ta.
Vốn dĩ Ngũ hoàng tử thích náo nhiệt, sau khi tới Bắc Thành, cũng không quen biết mấy người, cho nên đều tới tìm mấy người Hề Duệ.
Chỉ cần đám Hề Duệ đến ăn cơm chùa, nhất định sẽ đi theo.
Lúc này đồ ăn còn chưa được bưng lên, chủ còn còn đang chờ một người mỗi ngày đều đến đây ăn cơm chùa.
Lương Hành Ngọc gặp Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc thì nhắc nhở: "Hôm nay ta đi Đồ gia, phát hiện Tứ công tử Đồ gia đánh chú ý lên người Bạch Lê.
Thời Khanh Lạc ngẩn ra: "Tên kia cũng muốn thành thân với Bạch Lê?"
"Đồ phu nhân kia có ác ý với ta như vậy, không giống như thái độ kết thân đi?"
Trái lại giống như muốn kết thù.
Lương Hành Ngọc nhún vai: "Chuyện này ta cũng không biết."
Hắn ta nói tiếp: "Nhưng ta dám khẳng định hắn ta có ý kết thân với tiểu cô nhà ngươi, trước đó giả bộ hỏi chuyện của tiểu cô nhà ngươi."
Ngồi cách đó không xa, Bạch Lê nghe nói như vậy, trên mặt là vẻ bất đắc dĩ không biết làm sao.
Bởi vì có Nghệ vương theo đuổi mẫu thân, công thêm bây giờ ca ca là Tri phủ trẻ tuổi nhất Đại Lương, tẩu tẩu là nhất phẩm Quận chúa, cho nên từ khi đến Bắc Thành, nàng ấy chỉ đi ra ngoài cũng sẽ bị người ta làm ra vẻ tình cờ gặp gỡ.
Sau đó biến thành một miếng thịt ngon, gần như mỗi ngày đều có người đến cửa cầu hôn.