Bà ta hừ lạnh, “Dù đã phân gia đoạn tuyệt quan hệ, cũng không thay đổi được sự thật ta là nãi nãi của Tiêu Hàn Tranh.”
Thời Khanh Lạc gật đầu, “Đúng là về mặt huyết thống thì không thay đổi được, chẳng qua trong tộc của chúng ta và sổ ghi chép của nha môn, cũng là người hai nhà, cho nên ngài vẫn là tiền nãi nãi."
Tiêu lão thái: “……” Tức phụ mà Tiêu Hàn Tranh tìm này, quả thực quá làm cho người ta ghét rồi.
Bà ta trầm mặt nói: “Ta đến thăm Tranh Nhi.”
Thời Khanh Lạc làm ra bộ dạng giống như gặp quỷ, “Cuối cùng ngài cũng nhớ đến tiền tôn tử của mình rồi?”
Tiêu lão thái: “……” Đừng cho là ta không nghe được sự châm chọc của ngươi.
Thời Khanh Lạc chọc tức Tiêu lão thái không nhẹ.
“Khổng thị đâu? Để nó đến gặp ta.”
Bà ta vẫn thích tiếp xúc với Khổng thị hơn.
Thời Khanh Lạc mở cửa ra, “Nương của ta đang bận rộn ở hậu việc không rảnh, có việc gì ngài nói với ta là được, hiện tại cái nhà này do ta quản gia."
Sắc mặt của Tiêu lão thái càng khó coi hơn, “Khẩu khí của ngươi thật lớn.”
Thấy cửa đã mở ra, bà ta không khách khí đi vào bên trong.
Lúc này nha hoàn bên cạnh lại bị Thời Khanh Lạc ngăn cản.
Thời Khanh Lạc nói trắng ra: “Nhà của chúng ta không chào đón nha hoàn của ngoại thất kia.”
Sắc mặt Hạnh Hồng hơi thay đổi, ủy khuất nhìn về phía Tiêu lão thái thái, “Lão phu nhân, nô tỳ……”
Ả ta còn lời chưa nói xong, đã bị Thời Khanh Lạc ngắt lời: “Ngươi gọi ai cũng vô dụng, nhà ta không chào đón ngươi.”
Tiêu lão thái không vui nói: “Hiện tại nó là nha hoàn của ta.”
Thời Khanh Lạc không cho bà ta mặt mũi: “Nếu ngài muốn dẫn nha hoàn này vào thì cũng đừng vào nữa."
Nàng liếc mắt nhìn hai gã nam tử kia một cái, nắm bàn tay thành quyền nói: “Tuy rằng ta không đánh người già, nhưng có thể đánh người cùng thế hệ."
Ngô thị và Vương thị đã tự mình thấy càng tự mình trải nghiệm giá trị vũ lực của Thời Khanh Lạc.
Vương thị lập tức nói: “Nương, nếu như vậy, vậy để Hạnh Hồng ở ngoài cửa chờ chúng ta đi, hoặc là về nhà trước cũng được.”
Bà ta tuyệt đối tin tưởng, nha đầu c.h.ế.t tiệt này sẽ ra tay với nhi tử của mình.
Ngô thị cũng sợ Thời Khanh Lạc ra tay với nhi tử của mình, đi theo khuyên bảo: “Nương, chúng ta đi vào thăm Tranh Nhi, Hạnh Hồng đi theo đúng là không tốt.”
Bà ta dám khẳng định, nếu lão thái thái nhất định muốn dẫn theo Hạnh Hồng, nha đầu c.h.ế.t tiệt kia tuyệt đối sẽ không cho bọn họ vào cửa.
Lão thái thái: “……” Hai đứa con dâu luôn bưu hãn của mình sao lại sợ hãi thành như vậy, thật mất mặt.
Hạnh Hồng: “……” Rốt cuộc bọn họ đang sợ ai?
Tuy rằng Têu lão thái thái không quá tin tưởng chuyện Thời Khanh Lạc sẽ động thủ, chẳng qua nghĩ một chút vẫn quay đầu nói với Hạnh Hồng: “Ngươi đi về trước đi.”