Kiếp trước có thể coi trọng, vậy chứng tỏ ngoại hình của tiểu tướng công nhà nàng khá lọt vào mắt nữ nhân kia, đời này cũng rất có khả năng sẽ bị coi trọng.

Tiêu Hàn Tranh híp híp mắt: “Nếu nàng ta muốn coi trọng ta, vậy chỉ có thể để nàng ta gặp xui vậy.”

Từ trước đến giờ nữ nhân kia làm việc luôn không chút cố kỵ, hắn sẽ không để cho nàng ta xuống tay với tiểu tức phụ nhà mình.

“Ta sẽ ra tay trước lấy lợi thế.”

Thời Khanh Lạc lập tức thấy hứng thú: “Ra tay trước lấy lợi thế như nào?”

Tiêu Hàn Tranh cười nói: “Nàng nói, sắp xếp cho Trác Chính đến anh hùng cứu mỹ nhân thì sao?”

“Chắc Trác Chính cũng biết mình là nhi tử của Cẩm Vương, nhưng Lương Minh Mẫn nhất định sẽ không biết Trác Chính là đệ đệ cùng cha khác mẹ với mình.”

“Ngoại hình của Trác Chính có thể xem như hình mẫu yêu thích của Lương Minh Mẫn, nàng ta thích văn nhã tuấn tú hoặc ôn nhã thanh tuấn.”

“Nếu nàng ta gặp nạn, trùng hợp để Trác Chính nhìn thấy.”

“Cho dù Trác Chính đang nghĩ cái gì, cũng sẽ cứu muội muội này, dù sao Cẩm Vương rất sủng ái Lương Minh Mẫn, có thể mượn sức cũng là chuyện tốt.”

“Còn chút sở thích của Lương Minh Mẫn, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bị lộ ra, cho nên Trác Chính cũng không biết.”

“Anh hùng cứu mỹ nhân thế này, nhất định Lương Minh Mẫn sẽ sinh ra vài phần hứng thú với cậu ta, sau đó thích cậu ta.”

“Trác Chính kia chắc chắn sẽ không đồng ý, Lương Minh Mẫn có lẽ sẽ vừa đ.ấ.m vừa xoa.”

“Càng ngày Lương Minh Mẫn càng bị buộc nóng nảy, có khi còn làm một số chuyện làm hại đến Trác Chính hoặc mẫu thân Trác Chính, với tích cách lòng dạ hẹp hòi của Trác Chính, khẳng định sẽ hận người muội muội khác mẫu này, sau đó hai người chó cắn chó.”

“Triển khai tốt, còn có thể vì thế mà ảnh hưởng đến sự hợp tác của Cẩm Vương với công chúa tiền triều, tạo ra khoảng cách giữa họ.”

Lúc trước hắn nhìn cái tên tiểu bạch kiểm kia thấy cực kỳ chướng mắt, không những muốn trộm phương pháp, mà còn muốn quyến rũ tiểu tức phụ của hắn.

Một người lớn vậy rồi, còn giả vờ ngoan ngoãn làm nũng, thật là không dám nhìn.

Quan trọng nhất chính là, hắn tra được Trác Chính với một vị hoàng tử trong hoàng thất Cát quốc, có mối quan hệ rất khăng khít.

Lần này, đến trộm đồ hộp với công thức xà phòng, chính là muốn cầm đưa cho hoàng tử kia đổi lấy lợi ích và tiền bạc.

Bán đứng lợi ích bổn quốc, đi lấy lòng người địch quốc, ý đồ đáng chết.

Tương lai nếu để người như vậy tạo phản thành công giúp đỡ hoàng thất tiền triều, đấy mới là thảm kịch của Đại Lương, tất nhiên hắn muốn phá hủy.

Hai mắt Thời Khanh Lạc sáng lên, khẽ cười nói: “Tranh ca, chàng giỏi lắm, thế mà nghĩ ra một ý kiến hay như vậy.”

Nàng thích xem nhất là chó cắn chó.

Dù sao hai người này không có ai tốt, một kẻ ăn trộm bán nước, một kẻ không xem nam nhân là người, thích thì cướp, đều là rác rưởi.

Tiêu Hàn Tranh ghé vào bên tai nàng khẽ cười nói: “Ta đây chỉ là học từ nương tử.”

Nếu đổi thành kiếp trước, hắn thật sự sẽ không nghĩ ra kế một mũi tên trúng hai con nhạn này, biện pháp làm những người bên trong chó cắn chó.

Nhưng sau khi nhìn thấy cách tiểu tức phụ dùng để đối phó cùng lúc Tiêu gia và Thời gia, hắn cũng học được.

Thời Khanh Lạc hôn hắn một cái: “Đây người ta gọi là gần đèn thì sáng!”

Tiêu Hàn Tranh cười ra tiếng: “Đúng vậy, gần đèn thì sáng.”

Ngày hôm sau, Tiêu Hàn Tranh đã bắt đầu sắp xếp bố cục.

Phía bên Thời Khanh Lạc lại yêu cầu Tiêu Hàn Tranh ở vùng ngoại ô huyện thành, trưng dụng một miếng đất hoang mở xưởng chăn nuôi.

Chuyên nuôi chim cút với bồ câu.

Dạo gần đây huyện nha thi hành hợp tác chăn nuôi, được rất nhiều bá tánh ủng hộ.

Như Thời Khanh Lạc đoán trước, hầu hết các thôn đều chọn hình thức nuôi cùng nhau..

Chỉ có số ít chọn khác, quan hệ của giữa những người trong không được tốt cho lắm, nên đã chọn nuôi cá nhân.

Không chỉ đơn thuần là trong thôn, ngay cả huyện thành cũng có nhiều người nhận nuôi gà vịt ngỗng.

Chỉ vì giúp gia đình tăng thêm vài phần thu nhập.

Nhưng mọi người vẫn chưa hứng thú với chuyện nuôi chim cút, hơn nữa còn có nhiều người không biết chim cút là gì.

Cho nên Thời Khanh Lạc nghĩ một thời, chuẩn bị tự làm.

Chủ yếu là nàng thích ăn trứng cút, trứng cút đồ hộp ăn cũng ngon, chim cút không đẻ trứng chiên bơ với nướng ăn cũng cực kỳ ngon.

Tiện thể với lại nuôi chung với bồ câu luôn.

Thịt bồ câu có thể bổ khí hư, khư phong giải độc, tư thận ích khí.

Trứng chim bồ câu rất giàu chất dinh dưỡng, đặc biệt bổ dưỡng cho nữ nhân, là sản phẩm tốt có tác dụng trong việc dưỡng âm bổ thận, còn bổ gan thận, dưỡng tinh khí, đẹp da, giúp tráng dương, giải độc tổn thương, trị bệnh liệt dương.

Đến lúc đó, có khi theo con đường hàng cao cấp bán ra, nhắm vào nhóm khách hàng chủ yếu là Đại Lương với Tây Lục, Đại Thực và các quốc gia khác.

Còn có thể huấn luyện ra một ít bồ câu đưa thư, đưa vào trong quân đội, tạo điều kiện liên lạc mau lẹ hơn cho quân đội Đại Lương.

Tuy đây chỉ là một xưởng chăn nuôi, nhưng phải tách biệt không thể trộn lẫn.

Cho nên lần này Thời Khanh Lạc yêu cầu Tiêu Hàn Tranh không nhỏ, tới đó có thể chia làm hai khu chăn nuôi.

Ở đây hoang vắng, vốn toàn là đá đất hoang không thể nuôi trồng, cho nên không ai phản đối, một ngày đã làm xong hết.

Thời Khanh Lạc cũng bắt tay vội vã vẽ bản vẽ, yêu cầu những người thợ thủ công xây dựng những ngôi nhà chăn nuôi khác nhau trên khu đất hoang phù hợp hơn để nuôi chim cút và chim bồ câu.

Ở đây cũng không có chim cút với bồ câu, Tiêu Hàn Tranh phái người đi nơi khác mới mua được chim cút với bồ câu, cùng một ít trứng giống, đến lúc đó mang về chậm rãi nuôi lớn.

Bận bịu mấy ngày nay, bây giờ Thời Khanh Lạc mới rảnh.

Trác Chính lại lần nữa gửi lời cho quản sự, muốn gặp Thời Khanh Lạc.

Đây là lần thứ ba Trác Chính muốn gặp nàng sau khi đến xưởng xà phòng.

Tất nhiên Thời Khanh Lạc biết rõ chuyện hiện tại Trác Chính đang gặp phải.

Nhà trọ được sắp xếp lần này đúng là không có mùi hôi, nhưng lại có một người bị nói mớ, còn thêm một người bị mộng du.

Vốn dĩ bốn người đàn ông vạm vỡ đều ngã đầu là ngủ nên không có ảnh hưởng.

Người mộng du cũng không xuất hiện hành vi quá kích, nhiều nhất chỉ là nửa đêm đứng dậy đi qua đi lại trong sân.

Sau khi bốn người Trác Chính đi vào, ban đầu còn tưởng cuối cùng cũng được thoải mái rồi.

Ai ngờ lúc vào ban đêm, đã bị người nói mớ kia dày vò cả đêm không ngủ được.

Ngày hôm sau còn bị đại hán mộng du nửa đêm bật dậy dọa sợ c.h.ế.t khiếp.

Buổi tối ngủ không được, tất nhiên ban ngày sẽ không có tinh thần.

Tiếp đến bốn người còn bị phái đi trông chừng việc trộn nước xà phòng, không ngừng luôn tay luôn chân, càng nhàm chán vô cùng, cứ luôn mãi lặp lại một động tác.

Trong đó có một người, còn bởi vì hai ngày liên tiếp không ngủ nên ngủ gật, sau đó bị xưởng quản sự đuổi việc.

Hai người khác lập tức tỉnh táo lại, không dám ngủ gật, nếu ngay cả phương pháp xà phòng thơm còn không trộm được thì trở về làm sao giải thích với chủ tử.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play