Nghe nói Đào Liễu ăn mặc vô cùng phú quý đi phủ Cẩm vương tham gia yến hội, trong lòng Cát Xuân Như khó chịu căm ghét.

Còn có Thời Khanh Lạc, một thê tử của Huyện lệnh thất phẩm, lại có tư cách gì tham gia lại bữa tiệc đẳng cấp như vậy.

Trước đó nàng ta đã chuẩn bị xong quần áo và đồ trang sức mặc khi đi phủ Cẩm vương, lại không ngờ rằng hoàn toàn không có tác dụng.

Nàng ta không nhịn được, tìm một cây kéo, cắt bộ quần áo kia thành trăm mảnh.

Vừa cắt vừa mắng chửi, giống như bộ quần áo này chính là Thời Khanh Lạc.

Trong lòng lại hận thêm.

Thời Khanh Lạc không biết Cát Xuân Như đang âm thầm mắng mình, dù biết cũng không thèm để ý,

Dù sao đây chính là trả thù tốt nhất.

Rõ ràng là của mình, nhưng lại tự làm tự chịu bị đánh mất, đã từng có rồi mất mới là thống khổ nhất.

Nàng muốn Cát Xuân Như không ngừng cảm nhận loại cảm giác này.

Đến phủ Cẩm vương, thiếp thân nha hoàn của Trắc phi Cẩm vương tự mình đến đón Thời Khanh Lạc và Tịch Dung.

Nha hoàn rất khách khí với hai người: "Hầu gia, Tiêu phu nhân, mời vào bên trong!"

Tịch Dung gật đầu một cái: "Dẫn đường đi."

Sau đó kéo Thời Khanh Lạc đi theo sau lưng nha hoàn kia.

Chuyện này làm cho mấy phu nhân tiểu thư đồng thời tới tham gia bữa tiệc đều vô cùng kinh ngạc.

Đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy nha hoàn của Hoa Trắc phi lại khách khí với người khác như vậy.

"Mới vừa rồi hai người vào cửa có thân phận gì?"

"Không biết, trước kia hoàn toàn chưa gặp."

Một người trong đó nói: "Mới vừa rồi ta nghe nha hoàn gọi một người trong đó là Hầu gia, bây giờ toàn bộ Đại Lương chỉ có một vị nữ Hầu gia."

Mọi người cũng đã đoán được thân phận của Tịch Dung: "Thì ra chính là Trấn Nam hầu!"

"Vậy sao nàng lại chạy đến Bắc cương?"

"Nghe nói vị Hầu gia này rất được bệ hạ sủng ái, có thể cảm thấy Bắc Cương chơi vui nên chạy đến đây."

"Người bên cạnh nàng ấy là ai? Nhìn nha hoàn kia cũng rất khách khí.”

Các nàng biết nha hoàn thiếp thân của Hoa trắc phi rất là tâm cao khí cao, chỉ khi đối với người có thân phận không bình thường mới khách khí như vậy.

"Nghe nha hoàn kia gọi nàng là Tiêu phu nhân, trái lại Bắc Thành có một Tiêu phu nhân, chẳng lẽ là gia quyến của Phó đô đốc?"

"Rất có thể."

Các nàng đều biết Cẩm vương muốn lôi kéo Tiêu Phó đô đốc.

"Chưa từng nghe nói Trấn Nam hầu và Tiêu phu nhân là bằng hữu tốt?"

"Hỏi một câu là biết được rồi."

Một phu nhân thế gia đại tộc Bắc Thành, hỏi nha hoàn tới tiếp đãi bọn họ: "Tiêu phu nhân kia có lai lịch gì?"

Nha hoàn đúng lúc biết được: “Nàng ấy là phu nhân của huyện lệnh huyện Hà Dương ạ.”

Vị phu nhân nghe xong bối rối, một phu nhân huyện lệnh sao có thể giao hảo với Trấn Nam Hầu, còn làm cho nha hoàn thiếp thân bên cạnh Trắc phi khách khí như vậy?

Các phu nhân đều thấy khó hiểu.

Không ít phu nhân tiểu thư đều khinh thường trong lòng, chẳng qua chỉ là một phu nhân huyện lệnh thôi, các nàng còn tưởng rằng là có thân phận lợi hại nào đó.

Đi đến hậu hoa viên, nha hoàn đi đầu sắp xếp cho Thời Khanh Lạc và Tịch Dung ngồi ở vị trí phía trước.

Phu nhân tiểu thư đến sau nhìn thấy, đều ngẩn người.

Vị trí ngắm hoa đại biểu thân phận, càng tới gần chủ vị, càng đại biểu thân phận không đơn giản, hoặc là được chủ vị xem trọng.

Tịch Dung ngồi ở phía trước, mọi người đều không có ý kiến.

Nhưng một phu nhân Huyện lệnh ngồi phía trước, chuyện này làm cho người ta có chút không hiểu.

Chẳng qua mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, mọi người đều không nói ra nghi ngờ.



Cẩm Vương ở Bắc Cương chính là tồn tại giống như Hoàng đế miệt vườn, Hoa trắc phi tương đối được sủng ái, cũng tương đương quý phi được sủng ái ở hậu cung.

Cho nên không ai ngốc chất vấn đắc tội Hoa trắc phi.

Ước chừng qua một nén nhang, một nữ tử ăn mặc đẹp đẽ quý phái đi đến.

Ở đây các phu nhân tiểu thư đều sôi nổi đứng dậy cười tiếp đón, “Tham kiến Hoa trắc phi!”

Thời Khanh Lạc và Tịch Dung cũng học theo đứng lên tiếp đón.

Hoa trắc phi cười để mọi người ngồi xuống, lúc đi ngang qua trước mặt một ít phu nhân, còn sẽ dừng lại bước chân nói vài câu.

Thời Khanh Lạc nhìn thấy dung mạo của Hoa trắc phi, đúng là có sáu bảy phần giống Hoàng Hậu.

Chỉ là hai người cho người ta cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Hoàng Hậu cho người ta một loại cảm giác ung dung hoa quý lại đoan trang.

Hoa trắc phi thì minh diễm, bát diện linh lung, có chút giống Vương Hi Phượng trong Hồng Lâu Mộng.

Nhìn Hoa trắc phi hòa hợp với chúng phu nhân, Thời Khanh Lạc cảm thấy Cẩm Vương cất nhắc nàng ta như vậy, trừ bỏ muốn ghê tởm Đế Hậu và Thái tử ở kinh thành, cũng là do Hoa trắc phi có năng lực giao tiếp.

Rốt cuộc ngoại giao giữa các phu nhân rất quan trọng.

Hoa trắc phi từ phía sau đi lên phía trước, đi đến vị trí hai người Thời Khanh Lạc thì dừng lại.

Nàng ta cười khanh khách nhìn Tịch Dung, “Hầu gia, hôm nay ngươi có thể tới tiệc ngắm hoa của ta, thật là rồng đến nhà tôm!”

Tịch Dung là lần đầu tiên thấy Hoa trắc phi, bởi vì Thời Khanh Lạc đã nhắc nhở trước, lúc này mới không thất thố.

Nàng ấy lớn lên ở hoàng cung, Hoàng Hậu đối với nàng ấy rất tốt, gần như đối xử nàng ấy như con gái của mình.

Cho nên đối với Hoa trắc phi lớn lên giống Hoàng hậu, trong lòng nàng ấy có chút không biết làm sao.

Lại thầm mắng một câu Cẩm Vương không phải là người.

Nàng ấy lạnh nhạt cười nói: “Hoa trắc phi khách khí.”

Hoa trắc phi cũng không để ý thái độ của Tịch Dung, nàng ta vẫn luôn biết mình lớn lên giống Hoàng Hậu, mà Tịch Dung là Thái Hậu và Hoàng Hậu nuôi lớn.

Nhìn thấy nàng ta cảm thấy không thoải mái cũng bình thường.

Cho nên nàng ta cũng chỉ khách khí, cố gắng làm tròn đạo đãi khách với Tịch Dung là được.

Rốt cuộc mục tiêu của nàng ta cũng không phải Tịch Dung.

Hoa trắc phi liếc nhìn Thời Khanh Lạc bên cạnh, trong lòng rất kinh ngạc.

Không phải nói Thời Khanh Lạc là thôn phụ sao?

Nhìn dung mạo khí chất này, thật sự không giống, ở bên cạnh Trấn Nam Hầu lớn lên ở hoàng cung, chẳng những không bị áp xuống, trái lại rất xuất chúng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play