Nghe nói Đào Liễu ăn mặc vô cùng phú quý đi phủ Cẩm vương tham gia yến hội, trong lòng Cát Xuân Như khó chịu căm ghét.
Còn có Thời Khanh Lạc, một thê tử của Huyện lệnh thất phẩm, lại có tư cách gì tham gia lại bữa tiệc đẳng cấp như vậy.
Trước đó nàng ta đã chuẩn bị xong quần áo và đồ trang sức mặc khi đi phủ Cẩm vương, lại không ngờ rằng hoàn toàn không có tác dụng.
Nàng ta không nhịn được, tìm một cây kéo, cắt bộ quần áo kia thành trăm mảnh.
Vừa cắt vừa mắng chửi, giống như bộ quần áo này chính là Thời Khanh Lạc.
Trong lòng lại hận thêm.
Thời Khanh Lạc không biết Cát Xuân Như đang âm thầm mắng mình, dù biết cũng không thèm để ý,
Dù sao đây chính là trả thù tốt nhất.
Rõ ràng là của mình, nhưng lại tự làm tự chịu bị đánh mất, đã từng có rồi mất mới là thống khổ nhất.
Nàng muốn Cát Xuân Như không ngừng cảm nhận loại cảm giác này.
Đến phủ Cẩm vương, thiếp thân nha hoàn của Trắc phi Cẩm vương tự mình đến đón Thời Khanh Lạc và Tịch Dung.
Nha hoàn rất khách khí với hai người: "Hầu gia, Tiêu phu nhân, mời vào bên trong!"
Tịch Dung gật đầu một cái: "Dẫn đường đi."
Sau đó kéo Thời Khanh Lạc đi theo sau lưng nha hoàn kia.
Chuyện này làm cho mấy phu nhân tiểu thư đồng thời tới tham gia bữa tiệc đều vô cùng kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy nha hoàn của Hoa Trắc phi lại khách khí với người khác như vậy.
"Mới vừa rồi hai người vào cửa có thân phận gì?"
"Không biết, trước kia hoàn toàn chưa gặp."
Một người trong đó nói: "Mới vừa rồi ta nghe nha hoàn gọi một người trong đó là Hầu gia, bây giờ toàn bộ Đại Lương chỉ có một vị nữ Hầu gia."
Mọi người cũng đã đoán được thân phận của Tịch Dung: "Thì ra chính là Trấn Nam hầu!"
"Vậy sao nàng lại chạy đến Bắc cương?"
"Nghe nói vị Hầu gia này rất được bệ hạ sủng ái, có thể cảm thấy Bắc Cương chơi vui nên chạy đến đây."
"Người bên cạnh nàng ấy là ai? Nhìn nha hoàn kia cũng rất khách khí.”
Các nàng biết nha hoàn thiếp thân của Hoa trắc phi rất là tâm cao khí cao, chỉ khi đối với người có thân phận không bình thường mới khách khí như vậy.
"Nghe nha hoàn kia gọi nàng là Tiêu phu nhân, trái lại Bắc Thành có một Tiêu phu nhân, chẳng lẽ là gia quyến của Phó đô đốc?"
"Rất có thể."
Các nàng đều biết Cẩm vương muốn lôi kéo Tiêu Phó đô đốc.
"Chưa từng nghe nói Trấn Nam hầu và Tiêu phu nhân là bằng hữu tốt?"
"Hỏi một câu là biết được rồi."
Một phu nhân thế gia đại tộc Bắc Thành, hỏi nha hoàn tới tiếp đãi bọn họ: "Tiêu phu nhân kia có lai lịch gì?"
Nha hoàn đúng lúc biết được: “Nàng ấy là phu nhân của huyện lệnh huyện Hà Dương ạ.”
Vị phu nhân nghe xong bối rối, một phu nhân huyện lệnh sao có thể giao hảo với Trấn Nam Hầu, còn làm cho nha hoàn thiếp thân bên cạnh Trắc phi khách khí như vậy?
Các phu nhân đều thấy khó hiểu.
Không ít phu nhân tiểu thư đều khinh thường trong lòng, chẳng qua chỉ là một phu nhân huyện lệnh thôi, các nàng còn tưởng rằng là có thân phận lợi hại nào đó.
Đi đến hậu hoa viên, nha hoàn đi đầu sắp xếp cho Thời Khanh Lạc và Tịch Dung ngồi ở vị trí phía trước.
Phu nhân tiểu thư đến sau nhìn thấy, đều ngẩn người.
Vị trí ngắm hoa đại biểu thân phận, càng tới gần chủ vị, càng đại biểu thân phận không đơn giản, hoặc là được chủ vị xem trọng.
Tịch Dung ngồi ở phía trước, mọi người đều không có ý kiến.
Nhưng một phu nhân Huyện lệnh ngồi phía trước, chuyện này làm cho người ta có chút không hiểu.
Chẳng qua mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, mọi người đều không nói ra nghi ngờ.