Vừa lúc này hai người Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu đã đi tới cũng nghe được.
Hai người bọn họ cũng nghe nói cửa hàng bạc hôm nay có trang sức mới, cho nên chuẩn bị trước khi đến ăn cơm đến mua một ít, mang về nhà dỗ lão thái thái và mẫu thân.
Ai nào ngờ vừa đến nơi đã thấy kịch hay đang diễn!
Hai người lập tức không chê lớn chuyện đi lên phía trước.
Hề Duệ tiến đến trước mặt Thời Khanh Lạc, vẻ mặt ham học hỏi, “Cái gì thúc thúc cùng với chất nữ? Mau nói nghe thử một chút xem.”
Lời này đã thành công làm sắc mặt hai người Tiêu Nguyên Thạch lại thay đổi thêm.
Tiêu Nguyên Thạch không muốn việc này bị Thời Khanh Lạc nói ra trước mặt mọi người.
Ông ta trầm khuôn mặt nhìn về phía Tiêu mẫu.
“Khổng thị, ngươi dạy con dâu như vậy sao?”
“Thân là mẹ chồng, ngươi có thể quản lý tốt con dâu được không?”
Ông ta đã từng chỉ cần như vậy, Khổng thị sẽ lập tức sợ hãi, rụt rè nghe theo ý của ông ta.
Mặc dù Tiêu Nguyên Thạch đối với đứa con dâu xấu này không có biện pháp, nhưng ông ta có thể tìm đến Khổng thị.
Ông ta nghe nói đứa con dâu khó chơi này đối xử với Khổng thị mềm yếu cũng khá tốt.
Khổng thị đã mở lời thì Thời Khanh Lạc hẳn sẽ nghe theo.
Thời Khanh Lạc bị sự vô sỉ của phụ thân cặn bã làm kinh ngạc rồi, “Ông là đang dạy dỗ ai đấy hả?”
Hoàn toàn xem mẹ chồng của nàng thành quả hồng mềm rồi tùy ý bắt nạt.
Quá tức giận, nếu không phải thời cơ và địa điểm không đúng, nàng muốn vén tay áo lên đánh người.
Sắc mặt Tiêu Hàn Tranh cũng trầm xuống, lo lắng nương chịu phải kích thích.
Đôi tay Tiêu Bạch Lê tạo thành quyền giống như muốn vung roi.
Nhị Lang cũng nhìn cha ruột với đôi mắt hình viên đạn.
Thật ra khi Tiêu mẫu tới kinh thành đã chuẩn bị tốt tinh thần gặp tiền phu, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
Vừa rồi gặp được, bà thực sự rất khẩn trương, cũng có một ít sợ hãi.
Mà chứng kiến Tiêu Nguyên Thạch che chở Cát Xuân Như đi mua trang sức, bà cũng không hề đau lòng như đã từng.
Ngược lại cảm thấy ghê tởm.
Không khỏi có chút hoảng hốt trong lòng.
Nghe được con dâu châm chọc hai người, trong lòng bà cảm thấy rất sảng khoái.
Rồi không nghĩ tới nam nhân cặn bã c.h.ế.t tiệt này vậy mà hướng mũi nhọn về phía chính mình.
Mấu chốt là, còn bảo bà quản con dâu?
Đối với Tiêu mẫu của hiện tại mà nói, có con trai con gái có con dâu như vậy là may mắn trời cho..
Nhi nữ và con dâu chính là điểm mấu chốt của bà.
Trong đầu Tiêu mẫu vang lên lời lúc trước con dâu nói.
Bà hít sâu một hơi, đột nhiên bước nhanh đến trước mặt Tiêu Nguyên Thạch và Cát Xuân Như.
Khi hai người không kịp phòng ngừa, giơ tay trước cho Tiêu Nguyên Thạch một bạt tai, lại trở tay cho Cát Xuân Như một bạt tai.
Đánh xong, đột nhiên cảm thấy nam nhân cặn bã Tiêu Nguyên Thạch này cũng không đáng sợ như vậy.
Hơn nữa còn thấy quá đã!