Tiêu Nguyên Thạch cũng không nghĩ tới sẽ gặp được thê tử trước và ba đứa con của mình.
Nhìn qua thê tử trước rất trẻ tuổi, khí chất cả người trông như không giống với Khổng thị trước đây.
Lại nhìn sang nhị nhi tử và nữ nhi không hề giống với một năm trước, ông ta có chút phức tạp.
Thời Khanh Lạc nhìn thấy phu thê phụ thân cặn bã, trong lòng thầm mắng một tiếng đen đủi.
Cũng không biết mẹ chồng có làm tốt chuẩn bị khi gặp phải phụ thân cặn bã hay không.
Nàng quay đầu nhìn, quả nhiên thấy hai mắt mẹ chồng thừ ra, cả người căng chặt.
Chỉ có điều nếu đã gặp, vậy tất nhiên cũng không thể giả vờ không nhìn thấy.
Thời Khanh Lạc chủ động lộ ra vẻ tươi cười, giơ tay tiếp đón, “Tiền cha chồng đã lâu không gặp nha!”
Tiêu Nguyên Thạch: “……” Mỗi lần nghe được ba chữ “Tiền cha chồng” này lông ta lại cảm thấy đau đầu
Nơi này là ở trên phố, ông ta cũng không muốn mất mặt.
“Đã lâu không gặp!”
Ánh mắt Thời Khanh Lạc dừng trên người Cát Xuân Như, mang theo tò mò hỏi: “Vị này chính là vị ngoại thất thượng vị làm tiểu kiều thê kia của tiền cha chồng sao, hay là một vị hồng nhan tri kỷ khác bên ngoài của ông?”
Tiêu Nguyên Thạch: “……” Đứa con dâu xấu này không biết ăn cái gì mà xấu xa như vậy.
Cát Xuân Như cũng là lần đầu tiên gặp Thời Khanh Lạc.
Vốn dĩ nhìn thấy Khổng thị thay đổi trở nên trẻ tuổi xinh đẹp, nàng ta đã thấy khó chịu.
Lại đột nhiên nghe được lời này của Thời Khanh Lạc, mặt có chút đỏ lên.
Không phải do xấu hổ, là tức giận.
“Ngươi chính là tức phụ mới Tranh Nhi cưới đó sao?”
Nàng ta nhịn không được muốn lấy thân phận trưởng bối dạy dỗ, “Nhìn thấy phụ thân của phu quân mình ngươi lại nói chuyện như vậy? Lễ nghĩa của ngươi đâu?”
Hơn nữa nàng ta cảm thấy mình cũng là học được từ trên người Tiêu lão thái thái, trước cứ lấy thân phận ra nói đã.
Nếu Thời Khanh Lạc chống đối, đó chính là bất kính với trưởng bối.
Sẽ ảnh hưởng đến thanh danh, nói không chừng còn có thể ảnh hưởng Tiêu Hàn Tranh thi Hội.
Cho nên lúc này, nàng ta có chút chờ mong, Thời Khanh Lạc sẽ đáp trả lại.
Sau đó ở trước mặt mọi người nàng ta sẽ chỉ trích Thời Khanh Lạc bất hiếu.
Sao Thời Khanh Lạc không nhìn ra tính toán của Cát Xuân Như chứ.
Có điều nếu đối phương đã đưa tới cửa, nàng lại không thỏa mãn bọn họ, chẳng phải sẽthậtt có lỗi với nữ nhân này sao.
Thời Khanh Lạc quan sát Cát Xuân Như từ trên xuống dưới.
“Nghe lời này của ngươi, vậy khẳng định ngươi chính là vị tướng quân phu nhân từ ngoại thất thượng vị kia đi.”
“Nhìn cũng chẳng ra làm sao, không ngờ ánh mắt Tiêu tướng quân lại độc đáo như vậy.”
Nàng cười tiếp tục nói: “Ta phải sửa lại cho ngươi hai chỗ.”
“Đầu tiên, ta gả cho tướng công, chúng ta đều là đầu hôn, cho nên mới cưới mà ngươi nói kia là có nghĩa khác, vẫn phiền ngươi không cần dùng chuyện của bản thân làm bẽ mặt chúng ta.”
“Tiếp theo, Tiêu tướng quân đã sớm vì ngươi mà cùng với Tam huynh muội tướng công ta phân gia đoạn tuyệt quan hệ, cho nên ông ta chỉ làcphuj thân tiền nhiệm của tướng quân ta, là tiền cha chồng của ta.”