Thời Khanh Lạc suy nghĩ nói, “Có phải sau khi nàng ta tiến vào phủ Nhị hoàng tử, làm bộ không có hứng thú với Nhị hoàng tử, sau đó đi ôm đùi Nhị hoàng tử phi?”
Nếu không sao Nhị hoàng tử phi có thể chăm sóc Cát Xuân Di.
Như vậy, cũng gợi lên sự hứng thú của Nhị hoàng tử.
Rốt cuộc từ trước hắn ta đều dễ dàng mê hoặc nữ tử, lại thấy một nữ nhân vào phủ lại không hứng thú với mình, nhất định sẽ chậm rãi thích.
Tiêu Hàn Tranh khẽ cười nói: “Nương tử thật thông minh, xác thật là như thế.”
“Nhưng dã tâm nàng ta lớn, trộm hạ thuốc độc mãn tính cho Nhị hoàng tử phi, muốn chờ sau khi Nhị hoàng tử phi qua đời, gửi gắm cho mình.”
“Như vậy chẳng những nàng ta có thể dưới sự trợ giúp của Nhị hoàng tử phi chuyển thành chính thức, còn có thể làm Nhị hoàng tử xem trọng vài phần.”
“Chờ sau khi chuyển chính thức, lại từ từ làm Nhị hoàng tử thích mình.”
Trước khi hắn chết, đã truyền chuyện Cát Xuân Di hạ độc đến chỗ nào đó.
Cho nên cho dù Nhị hoàng tử phi chết, cũng sẽ muốn kéo người hại mình Cát Xuân Di đi xuống địa ngục cùng.
Tất nhiên, nếu hắn không đưa chứng cứ đến, có lẽ Cát Xuân Di đã thành công rồi.
Sau khi Nhị hoàng tử phi bệnh nặng, đã giao quyền quản gia cho Cát Xuân Di.
Có thể thấy được Cát Xuân Di đã hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của Nhị hoàng tử phi.
Hơn nữa tuy rằng Cát Xuân Di có tỷ phu làm đại tướng quân, nhưng rốt cuộc mình cũng không phải nữ tử thế gia.
Nhị hoàng tử phi sẽ cho rằng đối với nhi tử của mình Cát Xuân Di không có uy h.i.ế.p bằng một nữ tử thế gia nào đó được Nhị hoàng tử cưới về.
Nhưng ai biết,Nhị hoàng tử phi nuôi rắn độc chân chính ở bên cạnh.
Nghe được lời này, Thời Khanh Lạc cảm thấy mình được mở mang tầm mắt.
Phẩm chất của ba tỷ đệ Cát Xuân Như đều thật sự không tốt, từng người đều độc ác vô cùng.
Thời Khanh Lạc sờ cằm hỏi: “Vậy huynh muốn phá hư chuyện nàng ta tiến vào phủ Nhị hoàng tử phủ ?”
Tiêu Hàn Tranh ôm eo nàng cười hỏi lại: “Nàng muốn phá hư sao? Ta nghe nàng.”
Thời Khanh Lạc chỉ lên trời, lại lần nữa hỏi: “Huynh nói Nhị hoàng tử có hy vọng vào vị trí kia không?”
Tiêu Hàn Tranh lắc đầu, “Hy vọng không lớn, dù vị kia không còn, nhưng còn có Thái Tử mà.”
“Đừng thấy hiện tại Thái Tử rất khiêm tốn, ngay cả lên triều cũng không lên, nhưng trên thực tế cũng là người không đơn giản.”
“Lại nói Thánh Thượng chính trực tráng niên, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, thời gian tại vị sẽ không ngắn, Nhị hoàng tử đã 22, Hoàng đế sống càng lâu, hắn ta càng không hy vọng.”
“Mấu chốt là hiện tại Nhị hoàng tử bắt đầu nhảy múa rồi.”
“Hơn nữa trong tam đại phủ Quốc Công, mẫu tộc của hắn ta là không an phận nhất, xúi giục hắn ta thu mua triều thần, lung lạc nhân tâm.”
“Sớm muộn gì Hoàng đế cũng sẽ tính sổ, hắn ta không được lâu đâu.”
Thời Khanh Lạc vừa nghe đã hiểu.
Nhị hoàng tử phạm vào vài kiêng kị.
Hoàng đế còntráng niên lại bắt đầu nhảy nhót, chuyện này sao Hoàng đế có thể vui vẻ được?
Lão tử ngồi ngôi vị hoàng đế này còn chưa nóng, ngươi đã muốn ta thoái vị?
Hơn nữa có mẫu tộc nắm giữ quyền lực lại thích nhảy nhót, càng tối kỵ hơn.
Hiện tại xúi giục nhi tử Hoàng đế nhi tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, nếu Nhị hoàng tử thật sự thượng vị, vậy sau này không phải sẽ muốn ngoại thích chuyên quyền sao.
Nàng là một con gà trong chính trị cũng có thể nghĩ đến, hoàng đế là minh quân tâm tư thâm trầm, khẳng định càng dễ dàng nhìn ra được.
Hơn nữa hoàng đế từng chịu sự bất công đích thứ không phân biệt của tiên đế, càng hiểu được chuyện sủng thứ hoàng tử sẽ có hậu quả gì, như vậy cũng sẽ không thích con thiếp quá mức sinh động.
Cho nên chân chính thông minh vẫn là Thái Tử.
“Nếu Nhị hoàng tử không thành đại sự, vậy cần gì phải ngăn Cát Xuân Di vào phủ Nhị hoàng tử.”