Thời Khanh Lạc làm bộ không biết ý đồ của bọn họ, “Có chuyện gì?”
Nàng cố ý nói lớn giọng: “Nếu là vì muốn mua phương pháp làm băng, lúc trước ta rõ ràng đã nói với Ngô đại thiếu rồi, ta không bán.”
“Nếu Tri phủ đại nhân cũng muốn can thiệp vào việc này, ta cũng sẽ không thay đổi thái độ.”
Hành động của Ngô đại thiếu làm cho thôn dân càng thêm khinh bỉ. Người gì mà không biết xấu hổ, không mua được phương pháp, còn chạy tới tri phủ tìm người chống lưng.
Chẳng qua bọn họ cũng lo lắng, dù sao người ta cũng là người tri phủ, nếu tức phụ Đại lang không bán phương pháp, cũng không biết bọn họ có gây phiền toái gì cho nàng hay không.
Phía Ngô đại thiếu cùng sư gia cũng câm nín, chuyện bọn họ muốn nói chưa gì hết đã bị Thời Khanh Lạc nói trước rồi.
Sắc mặt sư gia âm trầm, thôn phụ này thật không nói lý, vậy mà nói chuyện này trước mặt mọi người.
Ông ta vội nói: “Chúng ta không phải tới mua phương pháp.”
Thời Khanh Lạc lập tức hỏi: “Vậy các ngươi tới làm gì?”
Sư gia nghẹn họng: “……” Câu này muốn bọn họ trả lời như thế nào?
Sao thôn phụ này lại tiếp lời nhanh như vậy.
Ông ta vẫn căng da đầu nói: “Đại nhân biết được ngươi có phương pháp làm băng giữa mùa hè, vì vậy bảo ta đến đây lấy phương pháp về dâng lên cho Thánh Thượng.”
“Bọn ta đến chính là muốn lấy dâng cho Thánh Thượng.”
Hắn tiếp tục tung ra mồi mới, “Chờ đại nhân của chúng ta đem phương pháp này dâng cho Thánh Thượng rồi, cả nhà các ngươi cũng có thể hưởng ké được vinh quang.”
Một bộ dạng Thời Khanh Lạc sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Nàng nhướng mày, “Cho nên nếu lấy được phương pháp này, cũng là Tri phủ đại nhân các ngươi dâng lên, chúng ta cũng không phải thân thích của ông ta, lấy đâu ra vinh quang mà hưởng?!”
Nàng ý vị thâm trường nói, “ Nếu là Ngô gia thì có thể thơm lây đấy.”
Sư gia nhíu nhíu mày, sao thôn phụ này lại khó giải quyết như vậy? Hơn nữa lá gan còn lớn, còn nhanh mồm dẻo miệng nữa.
Nếu đổi thành một thôn phụ khác, nghe thấy chuyện dâng phương pháp lên cho Hoàng Thượng, vậy không phải là rất kích động và hoảng sợ, cái gì cũng quên hết, nhanh chóng lấy phương pháp ra sao.
Nhưng thôn phụ này, đầu óc vẫn còn thanh tỉnh, quá là hiếm thấy.
Tuy rằng đầu óc các thôn dân khác không thông minh, nhưng cũng không ngốc.
Vừa nghe ý Thời Khanh Lạc, liền hiểu rõ.
Ngô gia muốn liên hợp và tri phủ đoạt đi phương pháp, sau đó tự mình đem đi dâng cho hoàng đế, đoạt lấy công lao.
Đúng là đồ không biết xấu hổ.
Bọn họ đều tức giận, rõ ràng lúc trước phu thê Đại Lang đã nói sẽ dạy bọn họ cách làm băng, nếu như bây giờ phương pháp bị người tri phủ cầm đi, bọn họ còn học như thế nào được?
Một đám người nhịn không được tức giận nhìn sư gia.
Sư gia cảm nhận được ánh mắt ác ý của các thôn dân, càng nhíu mày sâu hơn.
Rốt cuộc chỗ này cũng không phải địa bàn của ông ta, mà ông ta cũng muốn nhanh chóng cầm được phương pháp trên tay.
Vì thế cười với Thời Khanh Lạc nói: “Phương pháp cũng có một phần công lao của các ngươi, tất nhiên cả nhà ngươi cũng sẽ được hưởng vinh quang.”