Các thôn dân nghe Thời Khanh Lạc nói, đều cảm thấy Ngô đại thiếu thật quá đáng, vậy mà buộc người ta giao phương pháp tạo băng ra.
Nhưng nghe câu tiếp theo của nàng, lại càng ngây người.
“Tức phụ của Đại Lang, ngươi nói ngươi muốn công khai phương thức tạo băng?”
Thời Khanh Lạc gật đầu, “Đúng vậy, miễn phí với mọi người, ai muốn học đều có thể học.”
“Mọi người có thể tự làm ra băng để dùng, hoặc là vào lúc trời nóng nực, làm ra một ít băng đem đi bán để tăng thêm thu nhập cũng có thể.”
Đây là chuyện nàng đã sớm tính toán sẵn.
Ngô gia muốn nàng giao phương thức ra? Có thể nha.
Đợi đến lúc công khai, muốn học thì học, nhưng thanh danh bị hủy hoại, cũng đừng có trách nàng.
Chờ lúc thôn dân đều bình tĩnh lại, bọn họ dùng ánh mắt khó có thể tin được nhìn Thời Khanh Lạc
“Tại sao ngươi không bán phương pháp này ra?”
Có thể làm ra băng vào mùa hè, phương pháp này chắc chắn vô cùng quý giá.
Không thấy Ngô gia cũng muốn dùng vũ lực bắt ép người ta bán sao?
Thời Khanh Lạc hào phóng cười với mọi người
“Đây là phương thuốc do sư phụ của ta để lại, ta muốn lập linh bài cho ngài ấy, cũng hy vọng làm cho càng nhiều người nhớ kĩ sư phụ ta, cho nên liền nghĩ mượn hoa hiến phật, công khai phương pháp này, giúp lão nhân tích chút công đức.”
“Người đi học, nhớ rõ cái tốt của lão nhân gia ngài,, mỗi ngày thường xuyên đi thắp hương cho ngài ấy là được .”
Dùng danh nghĩa của một người đã mất làm những chuyện này, sẽ không làm cho những người phía trên nảy sinh kiêng kị.
Mọi người không tìm thấy lý do để phản bác những lời này, lại càng nhận định Thời Khanh Lạc chính là một người hiếu thuận lại hào phóng.
Quyết định này đầy sự quyết đoán, vốn dĩ có thể dùng phương pháp này bán đi kiếm không ít tiền, nhưng nói công khai ra ngoài liền công khai.
“Chúng ta cũng có thể học sao?” Có người kích động mà hỏi.
Thời Khanh Lạc gật đầu: “Tướng công ta sẽ đi tìm tri huyện đại nhân để bàn bạc về chuyện này, để phòng ngừa Ngô gia phá hỏng chuyện, cho nên xem có thể dạy ở huyện nha hay không.”
“Chỉ cần tri huyện đại nhân đồng ý, người muốn học, đều có thể đến huyện nha để tìm tướng công của ta học phương pháp làm băng.”
Ở cổ đại, những chuyện cần xuất đầu lộ diện, đều phải có nam nhân ra mặt.
Tiếp đó nàng lại chuyển chủ đề: “Chờ các ngươi học xong phương pháp, ta sẽ dạy các món ăn làm từ băng, lúc mọi người nong nhàn cũng có thể kiếm chút tiền tiêu vặt.
Chuyện tốt này chỉ có người ở thôn Hạ Khê mới có được.
Rốt cuộc nàng không có ý định độc chiếm mỏ đá tiêu trên ngọn núi kia.
Cứ như vậy, mọi người trong thôn đều sẽ đứng về phía họ.
Các thôn dân nghe được lời này, vừa kích động vừa cảm động.
“Tức phụ của Đại Lang thật là tốt.”
“Đại Lang, ngươi cưới được một tức phụ như vậy, đúng là phải tu luyện phúc vận mấy đời.”
Lời khen Thời Khanh Lạc không ngừng vang lên.
Tiêu Hàn Tranh cười gật đầu tán thành, “ Có thể cưới được nương tử, xác thật là phúc của ta.”