Bởi vì do đội đánh bắt mùa đông bắt được, nên phải theo quy tắc chia những con thú săn nhỏ cho đội đánh bắt mùa đông trước, rồi chia bảy ba hai con lừa rừng cho đội đánh bắt mùa đông, phần còn lại thì chia theo đầu người cho thôn.
Bởi vì Điền Mật Mật là một trong ba người phát hiện ra lừa rừng đầu tiên nên là được chia một cái đùi và một nửa bên sườn, nhà Điền Mật Mật chia thành ba phần theo đầu người, Điền Tranh Tranh không cần thịt, chỉ lấy ba khúc ruột lừa không ai muốn ăn, đại đội trưởng thấy ba chị em thiệt thòi quá nên cũng chia ba khúc ruột lừa cho ba chị em luôn.
Người ở thời đại này chỉ biết tới thịt, còn lòng lừa ruột lừa thì nếu không sơ chế sạch sẽ thì ăn không ngon nên không ai muốn ăn, nhưng mà Điền Tranh Tranh rất thích. Ruột lừa lòng lừa chế biến sạch sẽ rồi ướp xong cắt thành từng khúc, xào với ớt khô nữa là dù có đổi thịt dê cũng không cho đổi!
Em trai Điền nhìn thấy nhiều thịt lừa và lòng lừa như vậy, cảm thấy mùa đông năm nay cậu đã có thể được thỏa thích ăn thịt lừa rồi, cuộc sống này tốt hơn nhiều so với lúc còn ở nhà nữa, mỗi ngày đều trôi qua thật tươi đẹp!
Trừ thịt lừa, Điền Mật Mật còn nhận được một chân hươu, 8 con thỏ rừng, 6 con gà lôi, lượng thịt này đủ nuôi cả gia đình trong một mùa đông, chứ đừng nói đến ba chị em Điền Mật Mật.
Chú Hai được một cái đùi lừa cùng một miếng thịt bụng lừa lớn, bởi vì trong nhà ông Hai nhiều người cho nên thịt lừa chia theo đầu người cũng không ít, bà Hai ngoài hơn 10 cân thịt lừa ra còn được 4 cái móng lừa, cả một bộ lòng lừa. Còn hẹn ba chị em Điền Mật Mật ngày mai tổ chức tiệc thịt lừa, ba chị em Điền Mật Mật vui vẻ đồng ý.
Ngày hôm sau, sau khi ba chị em Điền Mật Mật làm việc xong, họ mang lòng om của Điền Tranh Tranh và một miếng thịt lừa lớn đến nhà ông Hai.
Khi đến nhà ông Hai, thì thím cả với thím hai đã luộc thịt lừa xong rồi, đang làm bánh bao hấp nhồi thịt lừa cùng bà Hai với Điền Tiếu Tiếu, nhìn thấy ba chị em Điền Mật Mật mang đồ tới thì lại vội vàng làm món thịt lừa kho tàu, lòng om xào ớt.
Thịt lừa, tim lừa, gan lừa, móng lừa luộc lên mềm thơm, thịt lừa kho tàu mặn dai, lòng lừa dai dai cay cay, bánh bao thịt lừa cắn một miếng thì ngon ngọt, sau đó uống một ngụm bát canh thịt lừa, cuộc sống gia đình như này thật sự là hạnh phúc!
Cả nhà thêm cả ba chị em của Điền Mật Mật, đều ăn một bữa tiệc thịt lừa, đương nhiên được chào đón nhất là lòng om xào ớt của Điền Mật Mật và bánh bao hấp thịt lừa.
Khi Điền Mật Mật ăn nó, đầu lưỡi cô có cảm giác như mình đã đến những năm 70!
Điền Tranh Tranh cảm thấy mình đã đúng khi lựa chọn đến nhà ông Hai sau khi sống lại!
Trong lòng em trai Điền luôn tràn ngập hai chữ thật thơm!
Ba chị em Điền Mật Mật đang sống một cuộc sống hạnh phúc, cuộc sống trong khu thanh niên trí thức cũng bình thường, mặc dù ở đó được cấp một miếng thịt lừa lớn, nhưng khu thanh niên trí thức cũng có rất nhiều người, nên thịt lừa chia ra cũng khác nhau.
Nhất là một số thanh niên trí thức muốn gửi phần thịt lừa mình được chia về nhà, nhưng một số bộ phận thanh niên trí thức khác lại kiên quyết phản đối. Dù sao thì họ cũng đã gửi đi rồi, đến lúc ăn thì người không gửi về nhà lại bị thiệt.
Hai bên cãi vã nảy lửa, cuối cùng sự việc được giải quyết bởi Tống Cảnh Văn - người phụ trách của thanh niên trí thức, đề nghị chia nồi nấu ăn. Vừa nghe nói đến việc chia nồi nấu ăn, người vốn định gửi thì cũng không gửi nữa.
Những người này chính là muốn chiếm tiện nghi, Tống Cảnh Văn cũng rất khó chịu vì chuyện này, anh ấy cũng muốn giống như ba chị em Điền Mật Mật chuyển ra ngoài sống, nhưng không biết khi nào gia đình mới sắp xếp anh ấy trở lại thành phố, cho nên vẫn chưa hành động gì!
Một trong những người muốn gửi về nhà chính là Lý Tiểu Lan, nghĩ đến phần thịt mà Điền Mật Mật được chia, Lý Tiểu Lan vô cùng ghen tị, bằng cái gì cô có thể cùng đội săn bắt mùa đông đi săn trên núi, cô ta cũng muốn tham gia đội săn bắt mùa đông!
Cô ta khuyến khích những thanh niên trí thức khác đến nói chuyện với Đại đội trưởng về vấn đề này, đều là những thanh niên trí thức không thể đối xử khác biệt được, nếu Điền Mật Mật có thể gia nhập đội săn bắt mùa đông thì họ cũng phải tham gia.
Hôm qua khi chia thịt thanh niên trí thức đều thấy được Điền Mật Mật được chia bao nhiêu, có không ít thanh niên trí thức ghen tị với Điền Mật Mật, cho nên Lý Tiểu Lan vừa nhắc tới liền hưởng ứng, phần lớn thanh niên trí thức đều đồng ý đi tìm Đại đội trưởng, Tống Cảnh Văn cũng không ngăn cản được nhiều thanh niên trí thức như vậy tìm Đại đội trưởng, chỉ có thể đến gặp Đại đội trưởng trước để tìm cách giúp đỡ.
Ngay khi Tống Cảnh Văn đến nhà Đại đội trưởng kể cho Đại đội trưởng toàn bộ câu chuyện, hơn chục thanh niên trí thức đã đến nhà Đại đội trưởng.
Chỉ nghe Lý Tiểu Lan kích động nói: "Đại đội trưởng, vì sao Điền Mật Mật có thể tham gia đội đánh bắt cá mùa đông, chúng tôi cũng muốn tham gia đội đánh bắt cá mùa đông, chú không thể đối xử khác biệt với các thanh niên trí thức được."
Đại đội trưởng nghe Lý Tiểu Lan nói vậy thì cười lạnh nói: "Điền Mật Mật có thể lên núi bắt gà rừng thỏ rừng trước khi gia nhập đội đánh bắt cá mùa đông, một buổi chiều có thể bắt được hơn mười con cá ở sông nhỏ, các người ai có thể tôi cũng sẽ để cho người đó vào!"
Lý Tiểu Lan nghe Đại đội trưởng nói vậy thì có chút chột dạ, nhưng vẫn buộc mình bình tĩnh lại nói: "Cô ta chỉ là do may mắn thôi, nếu chú không để chúng tôi vào đội săn bắt mùa đông, thì sao biết chúng tôi không làm được?"
Đại đội trưởng bị lời nói vô liêm sỉ của cô ta làm bật cười, nói: "Đội săn bắt mùa đông sao, hỏi xem ai trong thôn không muốn tham gia, nhưng nếu không có kim cương thì đừng nhận nghề sứ, gì cũng không biết còn muốn nghĩ tham gia đội săn bắt mùa đông, thật đúng là suy nghĩ viển vông!"
Lý Tiểu Lan bị Đại đội trưởng mắng đến mức mặt đỏ tai hồng, nhưng vẫn chưa bỏ ý định, nói: "Vậy để chúng tôi cùng Điền Mật Mật thay phiên nhau tham gia đội săn bắt mùa đông, chúng tôi không tin mình không thể so với cô ta!"
Đại đội trưởng cũng lười ứng phó với lời nói nhảm của Lý Tiểu Lan, trực tiếp nói thẳng: "Các người còn muốn thay phiên nhau vào đội săn bắt mùa đông, sao không nghĩ muốn lên trời luôn đi, đội săn bắt mùa đông không nhận cô, đi về đi! Nếu các cô cậu còn đến nháo nữa, tôi cũng chỉ có thể trục xuất các cô cậu về công xã, yêu cầu công xã thay các người bằng đội sản xuất!"
Mặc dù mấy thanh niên trí thức vẫn không muốn nghe những gì Đại đội trưởng nói, nhưng cũng sợ Đại đội trưởng sẽ đưa họ về công xã, dù sao điều kiện ở đội sản xuất Đại Hà Khẩu rất tốt, nếu đổi đội sản xuất điều kiện khẳng định không bằng đội sản xuất Đại Hà Khẩu!